PDA

View Full Version : Thú Yêu - Tạp Bút của Hàn


HanParis
06-08-2013, 17:53
http://cuahangtemsach.com/images/gtjpg.jpg

Minh Họa


Tiếng Việt thật phong phú, đảo ngữ Thú Yêu, Yêu Thú không hề có trong tiếng Anh, tiếng Pháp. Ở Việt Nam, người ta từng bảo 'khổ như chó' nhưng ở Âu Châu, Hàn thấy nên nói sướng như cho mới đúng. Có bà Mỹ kia, nghe nói đã làm bản di chúc để nhường gia tài cho... con chó của bà làm đám con đưa đơn khiếu nạu với con chó! :)) Nghe thì có vẽ khôi hài nhưng bên Âu Mỹ, nhiều các bà quý chó hơn các ông vì nghe nói nó chung thành hơn. Từ trẻ đến lớn, ai cũng thích có chó để làm bạn. Mãi sau này mới có loại Chó Ảo như trên Zing VN :D Lâu ngày không vào cho nó ăn thì nó chết. :)) Hàn gọi là Chơi Chó. Một hôm tôi tình cờ hỏi thằng bạn : Cậu có chơi chó không? Cái thằng suy bụng ta ra bụng người : Bậy mày! Tao đâu có bậy bạ bạ dị! À thì ra nó tưởng tôi hỏi : cậuu có thích chơi kiểu chó không? :)) Tiếng Việt nhiều khi rất thâm thúy. Các bác lớn tuổi chắc còn nhớ bài Thú Yêu Đương của Elvis Phương? Một bài nhạc trẻ của những năm 60, 70 mà tuổi trẻ SaiGon khi ấy rất đam mê. Cũng như bài 'Tôi Muốn' của cố nhạc sĩ Lê Hữu Hà còn nỗi tiếng hơn bài Gang Nam Style của anh HQ ngày nay. Ngày ấy chưa có Youtube để quảng cáo. Nhưng trên những tờ báo SG xưa, ai mà không biết những buổi văn nghệ nhạc trẻ của Elvis Phương và một số đồng nghiệp. Thế nhưng Thú Yêu Đương và Tôi Muốn thì có liên quan gì với diễn đàn Tem nhỉ? Có đấy, vì với Thú Yêu Đương Tem, ace mới vào VSF để hô : Tôi Muốn Tem CLB ơi! Chẳng hạn như tập Tem Thái 2013, chừng nào có thì cho tớ xin nhá! Và chỉ cần bạn trình giấy khen nhà trường, Ace sẽ được CLB tặng 1 bộ! =))

Nghiêm chỉnh hơn thì Hàn thấy cuộc đời là chuỗi ngày mà ta thích chơi mọi thứ. Khi bé Hàn rất thích chơi zích hình và với ảnh diễn viên HK như đã nói. Chán rùi thì có thể đem nó đi tạt lon. Lớn hơn thì tôi đã ST nút khoén (nắp chai) đập dẹp ra. Xong thì lại chơi chọi hình. Đồ chơi thời chiến khi xưa đơn sơ hơn ngày nay nhiều. Những con hình đủ màu của mọi thú được bọn trẻ thời ấy rất thích. Dùng để ném vào tường cho văng ra, con nào cao nhất (không vượt mức đã định sẳn) thì có quyền chọi con kia. Anh Hòa nếu đọc dòng này có biết ngày xưa trước trường RĐ, kế bên tiệm giặt ủi anh quen, Hàn hay chơi trò này. Còn một trò na ná như thế nhưng không chọi vào tường là trò Chọi Tiền.

http://art-hanoi.com/collection/vncoins/sv-km8a-1970-o.jpg

Mười đồng này khi ấy là món tiền không nhỏ (ăn được cả bát phở), tiền quà sáng thế mà bọn tôi lại lấy ra chơi, để khi thua thì lại đói meo. Rồi chuyển qua vụ chơi bắn đạn (bắn bi). Thường hay đào lỗ và chơi trên cát. Bọi tôi, dùng ngón cái chóng đất và bắn vào lỗ, nếu vào thì có quyền bắn bi tên khác. Thời bé, chúng tôi rất mê những lỗ đạn, đâu ai biết được khi lớn lên thì lại mê lỗ khác. :)) Thế rùi có mốt chơi dế nữa, thường ở nhà quê, sau cơn mưa, bọn tôi hay đi đào dế vì khi trời mưa chúng hay trốn vào hàng của chúng. Và trò Đá Gà, một thú tiêu khiển chẳng những của Xóm Gà mà cả vùng SaiGon Gia Định, rất nhiều người mê. Bọn tôi cũng thích chơi Cá Thia Thia đủ màu, thường được bán trong bọc. Thế rùi vào cuối thập niên 60, dân SG lại nhiều phen lên cơn sốt về loạt phim Hồng Kông. Và hình như loại phim cổ trang khi ấy đã lỗi thời, các tài tử (DV) mới nỗi lại chuyễn qua loạt phim quyền cước (đánh võ, trước Lý Tiểu Long chỉ là loại võ giả!) với Khương Đại Vệ, Địch Long, Trần Quang Thái, Trần Tinh...ngay cả Trần Hồng Liệt. Bên phía nữ thì có Lý Thanh, Lý Lệ Lê, Uông Bình, Miêu Khả Tú... Còn nhiều lắm nhưng trên 4 thập niên đã qua, tôi không còn nhớ rõ. Chỉ nhớ khi ấy tôi rất thích ST các diễn viên HK. Và khi ấy tôi đang học Les Lauriers Tân Định (Đuốc Sống ngày nay) nhưng vào giờ ra chơi thì hay chạy đến trước nhà thờ Tân Định, không phải để xin Chúa hình diễn viên HK mà vì trước nhà thờ có quầy bán ảnh nghệ sỹ Tàu. :D Dù là trắng đen những tôi rất thích, mỗi lần có phái đoàn nghệ sỹ HK đến SG là bọn tôi đã chận đầu họ tại Tân Sân Nhất để xin chữ ký. Rồi mốt đó cũng qua từ 20 năm nay Hàn lại chuyển qua ST phim HQ, dù là phim lẻ hay phim bộ, lẻ chừng vài trăm, còn bộ trên 1000. Và khi đến với VSF, Hàn được dịp ST bìa nhạc xưa của bác Huệ, anh Đông Thương vùng một số bạn khác. Và dĩ nhiên là tem. Chỉ từ tháng hai chứ đâu có lâu lắc gì, Hàn mới sưu được chừng 3000 con. Cho vào 3 albums, và nghe lời hướng dẫn của anh bạn Hòa của 4R, phân chia theo chủ đề. Tuần nào cũng ghé qua Tem gần nhà với niềm hân hoan của chủ lẫn khách. Mới chơi nên Hàn chưa dám đụng tới những con quý hiếm, thấy có con nào đẹp, đúng chủ đề Hàn thích là sưu, nhất là những con đã gợi lại cho đương sự nhiều kỷ niệm dĩ vãng. Nếu qua Bưu Ảnh, ta có thể ôn lại nhiều trang Sử oai hùng của TG. Nó cũng là những địa danh mà ta từng du lịch hay mong mõi có ngày cũng đến đó dã ngoại. Nhưng Tem thì bao la hơn nhiêu. Bây giờ Hàn mới hiểu tại sao có nhiều người chơi tem đến vậy. Dù cho 'Bán Vợ, Đợ Con' mà nhiều khứa đã bỏ bao nhiêu tiền để có nó. Nhưng tôi chỉ bắt đầu choi, và chơi cho vui, và nhờ VS tôi biết thêm tí kiến thức về bưu chính. Có lẽ Thú Yêu Tem là nhất vì chỉ qua hình ảnh, nó gợi cho ta bao kỷ niệm mà Hàn vừa kể.

TB : Bán nào thích ST ngoài tem nhãn diêm, nút chai, bưu ảnh, có bạn nào ST bao bì mì gói chưa? :)) Cuộc đời có nhiều Thú đáng yêu lắm.

HP - Paris Hè 2013


Viết riêng cho VSF