PDA

View Full Version : "Không bao giờ bỏ cuộc!"


Tem quốc chí
11-08-2009, 16:46
Muốn có cầu vồng bảy sắc phải biết chịu đựng cơn mưa.


Bạn thân mến, bạn đã từng khát khao có một sự nghiệp riêng của mình, khát khao đạt được những thành công trong cuộc sống... Nhưng nhiều khi bạn thân hoang mang và thiếu tự tin, đúng không? Tôi cũng từng như vậy và ai cũng đều như vậy!

Vì chúng ta đâu phải ai cũng được ông trời ban cho một trí thông minh xuất chúng, một ngoại hình thật đẹp, một sức khoẻ thật hoàn hảo...; đâu phải ai cũng được sinh ra trong một gia đình giàu có; đâu phải ai cũng được học hành đến nơi đến chốn, đâu phải ai cũng tốt nghiệp một trường đại học danh tiếng, thông thạo vài ba thứ tiếng ngoại ngữ...

Nhưng bạn ơi, xin chớ vội nản lòng. Bởi lẽ sự thành công, thậm chí rất thành công trong cuộc sống không đòi hỏi những điều như bạn tưởng.

Và cả bạn và tôi, mỗi chúng ta cũng có thể thành đạt theo cách riêng của mình.

*
* *

Sau khi nghiên cứu về cuộc đời của rất nhiều người thành đạt và nổi tiếng, tôi có thể khẳng định với bạn rằng: kiên nhẫn, kiên định và thời gian (K.K.T) chính là những yếu tố then chốt nhất giúp bạn đạt đến thành công.

Vì thế, chúng ta hãy cùng nhau suy nghĩ về một vài người mà công thức thành công đơn giản nhất của họ: "K.K.T" - đã tạo ra những thành tựu hết sức to lớn.

Chẳng hạn như, điều gì làm cho những từ như "Mc Donal", "Bóng đèn điện" và "Gà rán KFC" đã trở nên quá quen thuộc như thế với cuộc sống chúng ta!

Và câu chuyện của chúng ta có tựa đề là "Không bao giờ bỏ cuộc!".

__________________

hat_de
11-08-2009, 17:21
Muốn có cầu vồng bảy sắc phải biết chịu đựng cơn mưa.

....
Vì thế, chúng ta hãy cùng nhau suy nghĩ về một vài người mà công thức thành công đơn giản nhất của họ: "K.K.T" - đã tạo ra những thành tựu hết sức to lớn.

Chẳng hạn như, điều gì làm cho những từ như "Mc Donal", "Bóng đèn điện" và "Gà rán KFC" đã trở nên quá quen thuộc như thế với cuộc sống chúng ta!

Và câu chuyện của chúng ta có tựa đề là "Không bao giờ bỏ cuộc!".[/LEFT]

__________________Rất ý nghĩa

và sẽ tuyệt vời hơn nếu có những ví dụ "K.K.T" trong làng tem chúng ta :D

Tem quốc chí
11-08-2009, 17:24
Anh muốn đi khảo sát thực tế hả?
Em mời anh qua Nam Định - nếu cần thêm thông tin gì thì liên lạc với em!

chuot_tem
11-08-2009, 18:06
@Em Tem Quốc chí. Em kiếm đâu ra câu chuyện này hay lắm.
Hy vọng sẽ mưa dần thắm đất khi được đọc những câu chuyện thế này.
Post tiếp nữa đi em

Ốc_hp
11-08-2009, 18:44
Ủa sao đi thực tế chiện này lại phải đi Nam Định, pé Tem? 8-> :D

zodiac
11-08-2009, 18:58
bài văn trên sao giống tình trạng của mìn vầy nè trừi :"> :"> :">

hat_de
11-08-2009, 19:03
Anh muốn đi khảo sát thực tế hả?
Em mời anh qua Nam Định - nếu cần thêm thông tin gì thì liên lạc với em!

cả thực tế và trên mạng, em lo cả 2 luôn đi rùi up kết quả lên mạng ;)

Ủa sao đi thực tế chiện này lại phải đi Nam Định, pé Tem? 8-> :D

chắc gặp pé Hà đây

mà con bé sắp lên HN nhập học rùi thì phải

làm sao đưa vìa được HP mới là hay :D

bài văn trên sao giống tình trạng của mìn vầy nè trừi :"> :"> :">

giống với tình trạng của bất kì ai bác à
ai cũng có những lần phải đứng trước câu hỏi ... tiến lên hay dừng lại

thực ra thì cái đó rất khó

- dừng lại đúng lúc đôi khi là 1 quyết định đúng, nhưng đôi khi để lại sự tiếc nuối cả đời vì bỏ mất 1 cái gì đó
- còn tiếp tục ưh... phải trả lời 2 câu hỏi nữa
+ mục đích của việc tiếp tục là gì
+ có đủ sức típ hông :D

ko bít bà con sao :D

trithuc_nguyen
11-08-2009, 19:38
Cố lên,cố lên,cố lên...
=D>=D>=D>Và chúng ta sẽ là người chiến thắng=D>=D>=D>

chuot_tem
11-08-2009, 20:31
Cố lên,cố lên,cố lên...
=D>=D>=D>Và chúng ta sẽ là người chiến thắng=D>=D>=D>

Có phải nếu chiền thắng sẽ khao mọi người ... nhe em <:-P
Chúc em luôn chiến thắng trên mọi mặt trận, vững lòng tin xe ta , kệ địch ta cứ tiến hén :>

trithuc_nguyen
11-08-2009, 20:35
Dạ ok chị,em sẽ khao khi em chiến thắng=D>=D>=D>

Tem quốc chí
12-08-2009, 11:51
Và câu chuyện của chúng ta có tựa đề là "Không bao giờ bỏ cuộc!".

Nói suông nghe nhiều rồi cùng nhàm tai. Để có kết quả; để có sức thuyết phục thì phải có "người thật - việc thật" - vậy tôi sẽ đưa bạn đi gặp một vài nhân vật, họ là: Những con người "Không bao giờ bỏ cuộc!".

- Trước tiên, tôi sẽ mời bạn đi ăn tại một cửa hàng ăn nhanh hay là "fast food" - nó có thương hiệu là Mc Donald's... tôi chưa ăn ở cửa hàng này bao giờ và không biết họ có những món gì (thú thật, tôi thích đưa bạn tới một quán Texas BBQ với món pizza dứa mà tôi vẫn mê hơn), nhưng tôi đưa bạn đến đây để đi tìm "sức thuyết phục"

http://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/0/08/BigMacCombo.jpg (http://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/0/08/BigMacCombo.jpg)

Bạn có biết, cứ mỗi 5 giờ thì trên trái đất có một cửa hàng "Mc Donald's" theo kiểu kinh doanh nhượng quyền được khai trương. Và hiện nay đã có đến 31.000 nhà hàng trên 199 quốc gia phục vụ tới 43tr lượt khách ăn hàng ngày dưới thương hiệu riêng của mình. Bạn có thể tưởng tượng một cửa hàng bắt đầu hoạt động từ năm 1995 lại phát triển mạnh mẽ như thế đến tận hôm nay? Nhưng người sáng lập ra Mc Donald's, Ray Kroc đã thấy trước điều đó. Ông đã nhận thấy tương lai từ hiện tại! Kroc không phải là một nhà phát minh, không phải là một đầu bếp tài ba... nhưng ông có một ý tưởng và tin rằng đó là một ý tưởng lớn.

Và rồi ông đã dành trọn cả cuộc đời mình để biến ý tưởng đó thành hiện thực, để nó trường tồn và tiếp tục phát triển sau khi ông chết đi.

Ray Kroc đã phải lăn lộn với rất nhiều con việc để kiếm sống. Nhưng dù là mộ người bán ly giấy, người môi giới bất động sản, người chơi đàn piano hay là người bán máy trộn sữa, ông vẫn luôn có một niềm tin rất lớn vào chính bản thân mình.

Và ở tuổi 52, ý tưởng lớn nhất của ông: Mc Donald's - xuất hiện. Tuy nhiên, thêm một lần nữa, Kroc phải dồn hết can đảm vào niềm tin của mình khi thế chấp nhà cửa, vay mượn tiền bạc để bắt đầu hành trình biến ý tưởng đó trở thành hiện thực. Có lẽ bạn không biết, Kroc không phải là người có sức khỏe tốt. Ông đã bị hành hạ trong nhiều năm bởi căn bệnh viêm khớp, đái đường và bị cắt bỏ phần lớn bàng quang, tuyến giáp. Nhưng ông không bao giờ để mất lòng can đảm, sự kiên định và lòng tin vào chính mình. Chính ông là tác giả của câu nói nổi tiếng: "Điều tốt nhất đang ở phía trước".

Ngày nay, thương hiệu "Mc Donald's" là thương hiệu dễ nhận biết thứ hai trên thế giới, chỉ sau mỗi người khổng lồ Coca Cola.

Một kết quả không tệ lắm đối với một người đàn ông 52 tuổi, với những món nợ khổng lồ rất nhiều quyết tâm, phải không bạn?

Bạn thân mên, Ray Kroc chỉ là một người đàn ông bình thường và với một kế hoạch đơn giản đã đạt đến những thành tựu khổng lồ. Bí quyết thành công của ông là:

- 1: Không bao giờ bỏ cuộc
- 2: Luôn kiên định
- 3: Không được quên quy tắc 1.

.... Tôi đã kể hết chuyện và bạn cũng chắc ăn hết suất của mình. Cõ lẽ bạn sẽ khen món ăn họ làm rất ngon - tôi đoán như vậy mặc dù bạn không nói, chỉ mỉm cười.
Xem ra một bữa ăn cũng ban cho ta một bài học - giờ nhiệm vụ của tôi là phải đưa bạn tìm bài những bài học tiếp theo ở những cái mà ta không ngờ tới, chuẩn bị đi nhé.
Thôi ta lại tiếp tục đi tìm những người khác nào, họ rất quen thuộc đấy!.

chuot_tem
12-08-2009, 13:21
... người đàn ông bình thường và với một kế hoạch đơn giản đã đạt đến những thành tựu khổng lồ. Bí quyết thành công của ông là:

- 1: Không bao giờ bỏ cuộc
- 2: Luôn kiên định
- 3: Không được quên quy tắc 1.

.... Tôi đã kể hết chuyện và bạn cũng chắc ăn hết suất của mình. Cõ lẽ bạn sẽ khen món ăn họ làm rất ngon - tôi đoán như vậy mặc dù bạn không nói, chỉ mỉm cười.
Xem ra một bữa ăn cũng ban cho ta một bài học - giờ nhiệm vụ của tôi là phải đưa bạn tìm bài những bài học tiếp theo ở những cái mà ta không ngờ tới, chuẩn bị đi nhé.
Thôi ta lại tiếp tục đi tìm những người khác nào, họ rất quen thuộc đấy!.

=D> Hay tuyệt cú mèo ... có suy nghĩ cũng chưa làm tốt được vậy 8-> ... được đọc đúng là thấm thía những tấm gương này

Pót tiếp nào ... Nhớ từng đọc đâu đó những kinh nghiệm được đúc ra trên mạng như "những người dám nghĩ dám làm" thấy cũng thành công như mẩu bài em póst.
Nhưng chị kể thì không hay :D ... Ko biết Tem QC thứ kiếm lại hay sưu tầm được những mẫu chuyện giống vậy không thì póst cùng đọc nhé :x

Mà nè lần sau phải post có già trẻ, lơn bé, cả nam ... lẫn nữ cho thêm phần phong phú :)

Tìm về tiểu sử lĩnh vực tin học - 1 phần không thể thiếu trong cuộc sống số ngày nay thì không ai ko biềt Bill Gates và Steve Jobs trong một bộ phim hay "Pirates of Silicon Valley" mà chuột có dịp coi trên HBO trong thời gian cách đây không lâu xin giơi thiệu cùng mọi người :

http://thietkewebvnn.files.wordpress.com/2009/07/m7s1ev.jpg?w=105&h=150

Một bộ phim nói về quá trình hình thành và phát triển của Microsoft và Apple. Song hành với nó là cuộc đối đầu giữa Bill Gates và Steve Jobs trong thời kỳ bùng nổ công nghệ thông tin. Rất nhiều chi tiết thú vị về cuộc đời 2 ông lớn: sự điên rồ thiếu kiểm soát (đi tù vì tội đua xe), sự liều lĩnh làm nên lịch sử của Bill, hay sự kiêu căng, hợm hĩnh của Steve để cuối cùng Apple phải sa thải mặc dù đã có công rất lớn mang lại danh tiếng cho công ty. Ấn tượng chi tiết Steve chửi Bill là đồ ăn cướp (lúc đấy windows có giao diện rất tương đồng với macintosh của Apple ) thì Bill bật lại “cả anh và tôi đều có người hàng xóm giàu có lúc nào cũng mở cửa (Xerox). Tại sao anh lại trách tôi vào ăn cướp trước anh” ( macintosh cũng được phát triển dựa trên Xerox Alto của Xerox).

Nguồn http://thietkewebvnn.wordpress.com (http://thietkewebvnn.wordpress.com/2009/07/28/pirates-of-silicon-valley-1999-nh%e1%bb%afng-k%e1%ba%bb-c%c6%b0%e1%bb%9bp-%e1%bb%9f-thung-lung-silicon/)

Tem quốc chí
12-08-2009, 13:41
Tôi là một người rất mê đọc sách, tôi đã đọc đọc từ lớp 6 - đọc vì bản thân tôi thích đọc chứ không phải vì "bắt bưộc phải đọc mới được". Bạn có mê đọc sách như tôi không?

Tôi thường đọc sách vào ban đêm, ban đêm khá yên tĩnh - yên tĩnh tới mức tôi chỉ còn nghe thấy "mắt mình đọc những dòng chữ thành tiếng".
Và còn một điều thú vị nữa mà tôi học ở Marc Levy - một nhà văn: "Tiện đây, bạn có biết vì sao các nhà văn hay viết vào đêm không? Một người bạn giải thích với tôi rằng, đó là vì trong đầu mỗi người thường có những dòng điện. Ban ngày, khi mọi người thức, các sóng điện sẽ bị nhiễu. Ban đêm, mọi người đi ngủ, nghĩa là các sóng điện cũng đi ngủ và khi đó dòng điện trong đầu các nhà văn có điều kiện hoạt động hết công suất."

Ban đêm đã mất đi ánh sáng mặt trời - để có thể đọc, tôi phải nhờ đến những chiếc bóng đèn điện được bật sáng và bạn cũng vậy. Đêm qua, chợt mất điện - các bóng đèn tắt lịm, chìm vào đêm tối... và tôi nhớ đến một người, đó là Thomas Edison với câu nói nổi tiếng: "Thiên tài thì có tới 99% là cần cù, chỉ có 1% là thông minh thôi". Tôi đành đi ngủ với một dự định cho ngày mai là: tôi sẽ kể chuyện về ông ấy cho bạn nghe.

http://www.saga.vn/Upload/LePhuongTrang/Gacon/connguoi/edison.jpg

Hôm nay - câu chuyện bắt đầu:

Có thể bạn đang đọc một bài báo dưới ánh sáng của bóng đèn điện. Có lẽ, bạn cảm thấy rất biết ơn Thomas Edison về điều này. Nhưng bạn có biết rằng chính Thomas Edison đã thất bại 9.000 lần (Vâng, chín ngàn lần!) trước khi tạo ra một bóng đèn hoàn hảo (và nó hoàn hảo hơn như ta đang sử dụng bây giờ). Có bao nhiêu người trong số chúng ta đã bỏ cuộc hoàn toàn sau 20 lần thật bại, 159 lần thất bại hay 8.000 lần thất bại. Bởi vậy, theo ý tôi, chân dung Thomas Edison cần được in kèm lời định nghĩa của từ "kiên trì" trong từ điển Webster. Bạn có đồng ý với tôi không?

Sau khi Edison phát minh và sản xuất bóng đèn điện, một phóng viên hỏi ông đã cảm thấy thế nào khi thất bại 9.000 lần như thế - bạn có biết ông ấy nói gì không. Edison trả lời: "Tôi vui sướng là đã tìm thấy 9.000 cách không thể phát minh ra bóng điện". Một câu nói đầy thú vị!

Chính từ thái độ thể hiện qua câu trả lời đó mà ông đã nhận được 1.093 bằng sáng chế - nhiều hơn bất cứ ai trong lịch sử nước Mỹ.

Và đây là chìa khóa để mở cửa, công thức để làm lên sự thành công của Edison là:

- 1: Phải đầu tư thời gian cần thiết để đạt được thành tựu lớn.
- 2: Hãy kiên nhẫn
- 3: Kiên định là yếu tố then chốt

... Câu chuyện đã khép lại như vậy đó. Tôi không có khiếu kể chuyện, không giỏi viết văn và không có tài truyền cảm nhưng tôi có trí tưởng tượng từ thực tế - không viển vông.
Liệu câu chuyện ngắn trên có giúp cho bạn điều gì không - theo tôi là có đấy! Câu chuyện vẫn mang tựa đề của nó như một cái tên không bao giờ thay đổi: "Không bao giờ bỏ cuộc!".

chuot_tem
12-08-2009, 14:19
Tiếp !!! Tiếp !!!

Hèn gì nhiều người khoái thức khuya cần một không gian tĩnh tại suy nghĩ và làm việc ... công lẫn tư ... Không chỉ viềt văn đâu em ... trong bộ phim "Pirates of Silicon Valley" em thấy một lập trình viên nhân viên trẻ kỳ cực của Steve Jobs không ngủ liên tục như hầu hết các ngày trong tuần !!


Thức quá khuya sẽ làm giảm hồng huyết cầu, tóc bạc, già, nổi mụn ... Nếu không bồ bổ lại sức khỏe như ngủ bù thì sẽ lâm bệnh giảm trí nhớ, hay quên :-??. Sức khỏe quý hơn vàng

PS : Chuột bị một triệu chứng thấy rõ luôn hay quên b-(

Tem quốc chí
12-08-2009, 15:56
Tiếp tục hành trình của chúng ta...
Thường thường, vào tầm này của mọi ngày là lúc tôi đi học về. Áp lực thần kinh vì những bài giảng của thầy giáo, một đống bài tập của các môn học ôm về và một cái dạ dày "gào thét" vì không được làm việc. Về đến nhà, chỉ có một từ và một hành động duy nhất của tôi xuất hiện là "ăn". Tôi ăn khá nhiều, ăn cơm nhiều, ăn vặt cũng nhiều - hội tem anh chị thường trêu tôi là "thầy cơm", "thầy pizza"... thế nhưng tôi lại gầy còm, như một thân tre vắt vẻo, kỳ lạ thật!

Sáng nay chúng ta đã đi ăn ở một cửa hàng đồ ăn nhanh mang thương hiệu nổi tiếng Mc Donald's - thì chiều nay tôi lại mời bạn đi ăn ở một nơi khác, một món ăn khác. Bạn sẽ rất thắc mắc là tôi sẽ đưa bạn đi đâu, và ăn gì phải không? Để tôi gợi ý cho bạn một từ nhé: "Gà rán"

Xem nào, nói đến gà rán, bạn sẽ nghĩ đến điều gì?

Gà rán KFC - Gà Kentucky của tập đoàn KFC (Kentucky Fried Chicken). Đúng vậy!

http://www.itaexpress.com.vn/var/ita/storage/images/tin_ita/kinh_t/g_ng_m_t/ong_ga_ran_va_cong_th_c_ch_bi_n_co_m_t_khong_hai/kfc1/153117-1-vie-VN/kfc1_large.jpg

Hãy thử tưởng tượng đến niềm tin, sự kiên nhẫn để nghe từ KHÔNG lạnh lùng, để bị từ chối, xua đuổi 1.009 lần!

Người sáng lập "KFC", đại tá Colonel Sanders, bị từ chối 1.009 lần trước khi tìm được người đồng ý hợp tác. Sanders đã đi từ thị trấn này qua thị trấn khác, hết thành phố này đến thành phố khác, từ nhà hàng này sang nhà hàng khác và thường xuyên phải nhịn đói, phải ngủ trong xe hơi,.. chỉ với niềm tin mạnh mẽ rằng đến một lúc nào đó "công thức gà rán bí mật" của ông sẽ được công nhận.

Cuối cùng, sự kiên trì và niềm tin của ông đã được đền đáp bằng thành công rực rỡ của thương hiệu "KFC".

Không quá tệ đối với một quân nhân về hưu, 65 tuổi, đang phải lệ thuộc vào những đồng tiền trợ cấp nhỏ nhoi, phải không bạn?

Chính Colonel Sanders đã nói về bí quyết thành công của mình:

- 1: Không bao giờ bỏ cuộc
- 2: Luôn luôn tin tưởng vào bản thân minh
- 3: Biết chịu đựng
- 4: Hãy tích cực


Bạn có công nhận với tôi đây là một món ăn ngon không - tôi thì luôn cảm nhận thấy điều đó. Và hơn nữa, chúng ta lại có thêm một bài học quý từ một món ăn ngon rồi!

Tem quốc chí
12-08-2009, 16:10
Bạn thân mến, như bạn thấy đấy, những điểm chung trong các bí quyết thành công của Ray Kroc, Thomas Edison, Colonel Sanders thật đơn giản và rõ ràng. Đó là Kiên định. Kiên nhẫn. Thời gian. Và niềm tin.

Vậy nên, cho dù mục đích mà bạn đang cố gắng để đạt được trong cuộc sống quý giá là gì đi chăng nữa (ví dụ như đỗ Đại học, có những bài triển lãm tem thực thụ,...), tôi tin chắc rằng để thành công thì công thức K.K.T nhất thiết phải có ở bạn.

Đặc biệt là niềm tin. Không có niềm tin, bạn chẳng làm được gì!


Quay lại với câu mở đầu của những câu chuyện hôm nay: "Muốn có cầu vồng bảy sắc phải biết chịu đựng cơn mưa" - nhờ có bạn và nhờ có quyển sách đang nằm trên mặt bàn, tôi mới biết đến câu nói nay... và tôi không biết ai là người nói ra. Nhưng câu đó thật ý nghĩa.

Vậy ta sẽ ngâm cứu câu nói này trong thực tế tự nhiên và trong đời sống tâm tư nhé:

- Cầu vồng là một hiện tượng tự nhiên - là hiện tượng tán sắc của các ánh sáng từ Mặt trời khi khúc xạ và phản xạ vào những giọt nước mưa. Ai cũng biết, cầu vồng có được là sau khi mưa tạnh, trời hửng nắng. Vậy thì dù trời tạnh mưa mà không có nắng thì cũng không có cầu vồng đâu nhé.

Từ đó ta có thể cảm nhận rằng, cầu vồng chính là những thành công, những điều tốt đẹp đang chờ ta ở phía trước - ứng với câu nói "Điều tốt đẹp đang ở trước mắt".
Còn cơn mưa là những khó khăn gian khổ, những thử thách nghiệt ngã mà ta phải chấp nhận, phải vượt qua và đứng vững với ý chí nghị lực của mình. Vậy còn nắng - nắng là gì. Nắng chính là niềm tin, chính là niềm tin trở thành vô bờ bến trong mỗi người chúng ta. Bạn phải ghi nhớ điều này nhé! Đừng nản lòng trước những thất bại , vì chưa chắc số lần thất bại của bạn bằng 1/1000 của ông Edison đâu. Và đừng kiêu ngạo trước những thành công - ngủ trên chiến thắng.

Chúc bạn thành công - tôi, bạn của bạn!

Tem quốc chí
12-08-2009, 16:16
Đường đến ngày vinh quang

Cùng trèo lên đỉnh núi cao vời vợi
Để ta khắc tên mình trên đời
Dù ta biết gian nan đang chờ đón
Và trái tim vẫn âm thầm
Ta bước đi hướng tới muôn vì sao

Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng
Bàn chân cũng thấm đau vì những mũi gai
Đường vinh quang đi qua muôn ngàn sóng gió
Lời hứa ghi trong tim mình
Vẫn bước đi hiên ngang đầu ngẩng cao

Và con tim ta đã ước nguyện cùng nhau vai kề vai
Niềm vinh quang ta chia sẻ cùng nhau

Ngày đó, ngày đó sẽ không xa xôi
Và chúng ta là người chiến thắng
Và ta biết dẫu lắm thác ghềnh cheo leo trên đường xa
Vượt gian nan ta vươn tới những đỉnh cao

Ngày đó, ngày đó sẽ không xa xôi
Và chúng ta là người chiến thắng
Đường đến những ngày vinh quang không còn xa
Dù khó khăn vẫn còn.

***

Và mặt trời rực sáng trên cao vời
Ban sức sống huy hoàng khắp muôn nơi
Cài vinh quang lên vai những người chiến thắng
Khoảnh khắc ghi trong tim hồng
Bao khó khăn ta cũng sẽ vượt qua

Và con tim ta đã ước nguyện cùng nhau vai kề vai
Niềm vinh quang ta chia sẻ cùng nhau

Ngày đó, ngày đó sẽ không xa xôi
Và chúng ta là người chiến thắng
Đường đến những ngày vinh quang không còn xa...

Ngày đó, ngày đó sẽ không xa xôi
Và chúng ta là người chiến thắng
Đường đến những ngày vinh quang con đường chúng ta... đã chọn.

trithuc_nguyen
12-08-2009, 16:17
:)Sau cơn mưa trời lại sáng:)
Bạn ơi,hãy chịu đựng khó khăn,chấp nhận gian khổ,nếm trải đau thương rồi bạn sẽ thấy cầu vồng(chính là những zì chúng ta được hưởng,được nhận sau bao vất vả lầm than,sau bao lần cho đi)đẹp dường nào bạn nhé:)

Tem quốc chí
12-08-2009, 20:06
chắc gặp pé Hà đây

mà con bé sắp lên HN nhập học rùi thì phải

làm sao đưa vìa được HP mới là hay :D

Anh yên tâm - cô ấy nói với em nhất định sẽ xuống Hp nếu Hp có triển lãm (liệu Hp có thể mở triển lãm suốt 365 ngày được không nhỉ? Một ý tưởng không tưởng)

hat_de
12-08-2009, 20:18
Anh yên tâm - cô ấy nói với em nhất định sẽ xuống Hp nếu Hp có triển lãm (liệu Hp có thể mở triển lãm suốt 365 ngày được không nhỉ? Một ý tưởng không tưởng)

được ... 1 ngày nào đó ... ngày mà những bạn như Ốc, chie, Chè ...đều có thể làm bộ TL ... à ko ... làm thì ai cung có thể ... cái cần là đam mê thui ... mỗi người 10 khung cũng được ... 1 ngày nào đó có rất nhìu nhà sưu tầm HP là nhà TL ... tập hợp lại ,... mỗi ngày bày 1 bộ ...quay vòng ... chỉ cần hơn trăm bộ ... mỗi bộ 3 ngày ... có lẽ phải ... 30 năm nữa mất ... 1 ý tưởng ko tưởng nhưng ... có thể :D ... thui vìa ăn cơm đã ... à mà 365 ngày thì cái Hà đóng đô ở đây còn gì :P

Thôi nói chơi vậy chứ - đợi 30 năm nữa có khi em cũng chẳng ở Hp đâu :D

ko vấn đề gì cả, ko ở HP nhưng vẫn có thể tham dự và tận hưởng ko khí tem đất Cảng. HP sẽ truyền tải thông tin và hình ảnh qua các đàn tem, còn bạn tem Hp phương xa có thể tham gia phong trào bằng các tác phẩm gửi vìa hay up lên mạng :D

Tem quốc chí
13-08-2009, 11:20
Thôi nói chơi vậy chứ - đợi 30 năm nữa có khi em cũng chẳng ở Hp đâu :D

dammanh
15-08-2009, 04:18
HAY!!!
Kiên định,kiên nhẫn&thời gian (k.k.t) nhưng dammanh có thói quen lật ngược vấn đề?!
CỬA HÀNG Mc Donald:theo temquocchi cứ 5 tiếng đồng hồ có 1 cửa hàng McDonald mở thế có bao giờ các bạn tự hỏi mấy giờ thì có 1 cửa hàng Mc đóng??bởi lẽ không thì đên một lúc mọi căn hộ gia đình có 1 cửa hàng McDonald.Rồi vụ thịt bò điên nữa món hamburger phải thay bằng wierzmac,vụ mỳ chính cũng làm thị phần Mc giảm mạnh .Đơn cử ở VN đã có bao nhiêu cửa hàng Mc và phở 24 cũng áp dụng một mô hình gần giống như vậy..thực tế ra sao?? Cái quan trọng là KHÔNG BAO GIỜ BỎ CUỘC,và luôn có niềm tin vào chính mình.
CỬA HÀNG KFC: phải thú thực cánh gà rán ngon thật,nhưng xu thế tỷ lệ người mỡ trong máu tăng dần,rồi béo phì nữa..đã làm nhiều người đi qua KFC phải nhắm mắt bước qua.Tại balan lúc đầu giá 1kg gà là 6,5zl còn cánh gà là 5,5zl.khi KFC thâm nhập vào thị trường balan giá cánh gà vọt lên 7,9zl nhưng nay lại bình ổn rồi.
Nhưng dù thế nào KFC vẫn tồn tại và KHÔNG BAO GIỜ BỎ CUỘC và luôn tin vào sức mạnh của họ!
NHÀ BÁC HỌC EDINSON:giỏi thật nhưng chính phát minh ra dây tóc bóng đèn ông đã mất đi một người bạn trung thành khi cử anh ta sang rừng thiêng nước độc Amazon tim một loại trúc để đốt lấy than làm dây tóc bóng đèn và Anhstanh đã nói: nếu 1 cái kim rơi vào đống rơm thì ngài edinson sẽ lật tung từng cọng rơm lên tìm cái kim,còn tôi đầu tiên phải suy nghĩ khả năng kim rơi ở đâu đã!nhưng đến nay EDINSON vẫn là nhà cải tiến kỹ thuật vĩ đại nhất của nhân loại.Ông KHÔNG BAO GIỜ BỎ CUỘC
Theo bản thân tôi suy nghĩ KKT đúng rồi nhưng phải nắm bắt thời cơ..và tôi rất thích một đoạn văn trong tiểu thuyêt triết lý của hetz manhec (không nhớ rõ nữa nhưng lời văn thế này)
Hãy lắng tai nghe,trong giấc ngủ,trong tình yêu,trong cơn đam mê say đắm và sự say sưa sáng tạo…ta chợt nghe một tiếng kêu..là phải vội vã bước lên đường..
Hãy chớp lấy thời cơ !..mà muốn vậy phải có sự chuẩn bị trước…có sự tích lũy!mà tích lũy gì??suy nghĩ của riêng tôi là:
1.TÍCH LŨY TRI THỨC
2.TÍCH LŨY CÁC MỐI QUAN HỆ (TẠO UY TÍN)
3.TÍCH LŨY KINH NGHIỆM (KINH NGHIỆM CÔNG TÁC,KINH NGHIỆM NGOẠI GIAO..VÀ KINH NGHIỆM SỐNG)
4.TÍCH LŨY TÀI CHÍNH (NÊN ĐẶT LÀ THỨ YẾU KHI TUỔI ĐỜI CHƯA ĐẾN 30)
5.GIỮ SỨC KHỎE CHO BẢN THÂN (ĐÓ LÀ VỐN QUÝ NHẤT CỦA BẢN THÂN MÌNH,CỦA GIA ĐÌNH VÀ RỘNG RA LÀ CỦA TỔ QUỐC)
Gửi đến các bạn trẻ..

Nhân đây xin kể một câu chuyên về một người 39 tuổi đã trở thành chủ tịch tập đoàn sắt thép toàn nước mỹ.(có điều dammanh kể theo trí nhớ có gì sai sót và hơi bay bổng xin các bạn đừng cười nhé!!
Câu chuyện diễn ra đầu thế kỷ 20 tại miền tây nước MỸ,có một chàng trai mảnh khảnh,ít nói nhưng có đôi mắt thép,mầu của vật liệu mà anh ta theo đuổi cả cuộc đời(kk).Cứ tạm gọi là Anh ta là STEEL đi!
Steel tốt nghiệp kỹ sư luyện kim năm 23 tuổi và sang lập nghiệp ở miền tây nước mỹ trong liên hợp các nhà máy luyện thép của ông B.Trong vòng 15 năm Steel trở thành tổng giám đốc điều hành của liên hiệp các nhà máy của ông B.Lúc này ông B đã già và hêt ý chí vươn lên,còn Steel thì luôn ấp ủ một hoài bão to lớn muốn cả nước MỸ sẽ trở thành một tổ hợp luyện sắt thép.
Ai có thể giúp Steel thực hiện hoài bão này?sau nhiều ngày suy nghĩ thì Steel thấy chỉ có 1 người duy nhất ở nước mỹ đó là MORGAN trùm tư bản tài chính.nhưng ông ta lại lập nghiệp tại miền đông và là chủ tich CLB doanh nghiệp new york.Làm thế nào gặp được Morgan và trình bày thuyết phục ông ta thực hiện ước vọng của mình.sau nhiều ngày Steel được biết chiều thứ bảy hàng tuần Morgan thường đến CLB new yosk 30 phút theo thông lệ.
Dịp may đã đến với con người biết chớp thời cơ,có 2 nhà triệu phú trẻ từ miền đông xuống thành phố nơi Steel làm viêc tham quan.Steel tiếp cận và lấy hết nhiệt tình giúp đỡ họ,đến mức khi rời thành phố 2 nhà triệu phú cảm ân tình của Steel đã tha thiết mời steel lên New york chơi.
Một tháng sau,khi biết Morgan đang ở New york,steel quyết định lên n-y với một quyết tâm thuyết phục bằng được Morgan đầu tư vào sắt thép.
Steel lên vào thứ năm và gặp hai triệu phú trẻ giới thiệu đến CLB N-Y làm quen.Tất nhiên 2 triệu phú trẻ vui vẻ nhận lời.
2 giờ chiều Steel đến CLB nhưng 3 giờ mà Morgan chưa đến,cả 1 kế hoạch công phu và tỷ mỷ bị phá sản ngay tư đầu sao??? Nhưng số phận luôn mỉm cười với những người có hoài bão..3h15 thi STEEL nhìn thấy ô tô của Morgan đi vào cổng CLB ..và anh bạn triệu phú trẻ đứng lên nói:
Thưa các ngài,bạn tôi kỹ sư Steel xin trình bày 1 kế hoạch đưa nước MỸ thành trùm sản xuất sắt thép toàn cầu.
Steel lên bục thuyết trình,và 5 phút sau Morgan vào và ông ta ngồi xuống góc phòng họp vì có ý đinh 15 phút lại ra đi,sợ ảnh hưởng đến người khác!nhưng đi làm sao được khi một chàng trai mảnh dẻ,xa lạ với cả thân hình toát lên một sức mạnh tiềm ẩn,nhất là đôi mắt và giọng nói.Morgan chú ý lắng nghe và sửng sốt nghĩ thầm:
Trời!nó nói gì vậy!ông ta lắng nghe và đi hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.Được 30 phút Morgan không thể kìm mình được nữa,đứng bật dậy và nói:
Ngài có hiểu ngài đang nói gì không? Và không chờ chàng trai trả lời Morgan quay sang thính giả và nói:xin lỗi các ngài tôi muốn hỏi riêng anh ta một chút va..không chần chừ kéo thốc chàng trai ra hành lang, vẫn còn kịp nhắn thư ký hủy tất cả cuôc gặp trong ngày hôm đó!
Sau 45 phút,tất cả các chất vấn của Morgan được giải đáp và cảm phục trước sự chuẩn bị quá chi tiết và hoàn hảo,Morgan ra câu hỏi cuối:
Này chàng trai!vậy lấy gì làm hạt nhân cho tập đoàn sắt thép tương lai của nước MỸ?
Chàng trai trả lời bình thản và chắc chắn:Liên hiệp các xí nghiệp luyện thép của ngài B,tôi có thể thuyết phục ông ta bán.
Morgan nói với giọng cảm phục;thế giá theo anh là bao nhiêu và anh nên nhớ đừng lộ tôi mua vì giữa tôi và ngài B mâu thuẫn.
280 triệu!Steel nói như đinh đóng cột
Lần này thì Morgan ngạc nhiên thực sự và nở nụ cười hiếm hoi nói: Tuyệt! anh chỉ cần hỏi thêm phương thức thanh toán tiền mặt,sec,cổ phiếu v.v..
Ngay tối hôm đó Steel bay về miền tây và chàng âm thầm chuẩn bị một kế hoạch ( tứ đốn) để tiếp cận đàm phán với ngài B
Hai ngày sau Steel mời nhà tư bản B đi đánh golf,sau đó đi tắm hơi.Sau đo ngồi dưới một gốc cây đại thụ hưởng khí trời thoáng đãng, với những cơn gió mát rượi và mỗi người một cốc lớn nước quả tươi ép ướp lạnh!
Còn gì thoải mái hơn được nữa!đúng lúc rồi,đúng chỗ nữa còn đối tượng thì quá rõ rồi,chỉ còn đúng mức nữa thôi!Steel thầm ghi và cố lấy giọng bình thạn đầy trọng lượng nói:
Thưa ngài B !có 1 người có ý định mua toàn bộ các nhà máy của ngài,ngài có bán không và giá bao nhiêu?
Ông B nhìn Steel trừng trừng và không nói gì,chỉ với tay lấy tờ giấy ăn ghi con số 320.
Sao lại 320 triệu,ông ta định nâng giá khi thấy mình cần chăng ?và STELL ghi nhanh như chớp rồi chợt hiểu khi mình tính đã không lưu ý sự tăng của bất động sản trong năm gần đây.
STELL bèn gật đầu!và hỏi phương thức thanh toán.
Sau khi chia tay ngài B, Steel gọi điện ngay vê N-Y .Khi nói con số 320 thì MORGAN cười khà khà nói:tôi cứ tưởng 400,chứ 320 thì OK!và trịnh trọng Morgan nói tiếp:Ngài từ bây giở là chủ tịch tập đoàn sắt thép đầu tiên của nước MỸ với lương 10 triệu/năm.
Hai tháng sau,trong một lần ngài B tình cờ gặp Morgan , ông ta nói: nếu tôi biết ngài mua,tôi đòi 400 chắc ngài cũng mua? Morgan cười khà khà nói: thế ngài biết bây giờ giá là bao nhiêu không?700 triệu!
Câu chuyện kết thúc ở đó mà tôi nhớ mãi. Tuyệt vời thay chàng Steel!trong các bạn trẻ 8x,9x..có ai như steel không??

Tem quốc chí
23-08-2009, 22:22
Niềm tin chiến thắng


Tôi sẽ hát cho những niềm vui, những nỗi buồn
Tôi sẽ hát cho giọt nước mắt lăn trên môi ai
Đừng khóc nhe em, đừng buồn nhe anh
Vì cuộc đời đau mãi chỉ có niềm vui

Tôi sẽ hát cho những niềm tin hiện lên rạng ngời
Tôi sẽ hát cho ngọn lửa mãi vẫn cháy trong tim
Hạnh phúc sẽ đến với tôi và sẽ đến cho mọi người
Hát về một ngày mai tươi sáng rạng ngời


Dẫu có khó khăn thì bạn ơi vẫn luôn tin rằng
Dẫu có đớn đau thì bạn ơi hãy giữ một niềm tin


Niềm tin chiến thắng sẽ đưa ta đến bến bờ vui
Niềm tim chiến thắng nối con tim yêu thương mọi người
Niềm tin chiến thắng sẽ đưa ta đi giữa cuộc đời
Niềm tin chiến thắng luôn mãi trong tim mỗi chúng ta

...

Tôi sẽ hát cho những niềm tin hiện lên rạng ngời
Tôi sẽ hát cho ngọn lửa mãi vẫn chạy trong tim
Hạnh phúc sẽ đến với tôi và sẽ đến cho mọi người
Hát về một ngày mai tươi sáng rạng ngời

Tem quốc chí
23-08-2009, 22:38
Tôi là tay bơi từng liên tục thi đấu 5 năm qua và nay tôi đang muốn rời bỏ đường đua xanh, không phải bởi vì tôi không muốn bơi nữa, mà bởi tôi cảm thấy ngán nó quá rồi.

Nguyên nhân số một khiến tôi muốn bỏ bơi là do tôi liên tục nhận được bằng khen tại các cuộc thi. Điều đó tôi cảm thấy như có nghĩa là “Chúng tôi cám ơn em đã đến tham dự. Em không đoạt giải nhất, nhì, ba, nhưng chúng tôi không muốn em ra về tay không”.

Vào một ngày hè oi bức, một ngày trước một cuộc thi bơi lớn, tôi quyết định báo cho bà tôi biết tin tôi rời bỏ đội tuyển bơi. Khi nghe tôi nói ý định bỏ bơi, bà bảo: “Bé con à, cháu hãy nhớ câu này: Người bỏ cuộc không bao giờ chiến thắng và người chiến thắng không bao giờ bỏ cuộc. Bà không đồng ý cháu chịu thua hoặc bỏ cuộc đâu. Ngày mai cháu vẫn cứ đi thi đấu và cháu bơi như cháu là cháu của bà, cháu nghe không?”. Tôi chỉ còn biết nói: “Vâng, thưa bà”.

Ngày hôm sau tôi đến dự thi trễ, lỡ mất đợt thi dành cho lứa tuổi của tôi. Huấn luyện viên của tôi đòi tôi được thi cùng với nhóm tuổi lớn hơn kế tiếp đó cho bằng được. Tôi rất lo. Bất chợt, lời nói của bà tôi vang lên trong đầu: Người bỏ cuộc không bao giờ chiến thắng và người chiến thắng không bao giờ bỏ cuộc.

Tôi bơi hăng hái hơn bao giờ hết. Khi tôi hất cánh tay phải ra sau, tôi nhận ra có một tay bơi theo sát tôi. Tôi nghĩ thầm hai chúng tôi đang tranh nhau hạng chót. Tôi không muốn về đích sau cùng nên ra sức bơi. Tôi đụng vào bờ tường, rồi tôi nhìn sang bên trái, nhìn sang bên phải, nhưng chẳng thấy tay bơi nào cả. Chắc hẳn họ đã rời khỏi hồ bơi rồi! Tôi ngoi đầu lên và thấy huấn luyện viên của tôi đang la hét như điên dại. Tôi nhìn theo ngón tay của cô và không thể tin được vào mắt mình: Những tay bơi khác chỉ mới đến giữa hồ. Thế là ở tuổi 15, tôi đã phá kỷ lục cự ly 400 mét bơi tự do lứa tuổi 17-18.

Tối hôm đó, tôi về gặp bà. Tôi ngả đầu vào lòng bà và kể cho bà nghe về cuộc đua tuyệt diệu của mình.

Theo Người Lao Động