PDA

View Full Version : Vài suy nghĩ về việc chơi tem


Hai_Lua
29-08-2010, 00:07
Mình sưu tập tem nếu tính theo năm tháng thì cũng có thể nói là lâu rồi, từ khi học cấp 2, cũng trải qua nhiều giai đoạn khác nhau. Qua đó mình có một số suy nghĩ về việc chơi tem của bản thân đưa ra để chia sẻ cùng các bạn.

1- Chơi tem là quá trình trải qua các giai đoạn từ thích, đến đam mê và rồi đến "nghiện" tem. Nếu chỉ đam mê thôi thì cũng chưa đủ vì trong một đời có thể có nhiều thứ đam mê khác nhau, có lúc đam mê cái này, lúc khác lại đam mê cái khác nhưng nếu đã "nghiện" rồi thì sẽ không từ bỏ được nữa.

2- Chơi tem trước hết phải xuất phát từ mục đích thỏa mãn thú vui của bản thân mà đừng vì các mục đích nào khác cả. Điều này sẽ giúp bạn duy trì được tình yêu cũng như lòng nhiệt tình trong suốt quá trình theo đuổi. Điều này cũng giúp việc chơi tem được đa dạng và phong phú về nội dung vì sở thích và thú vui của mỗi người là khác nhau dẫn đến nội dung của việc sưu tập cũng khác nhau.

3- Một vấn đề rất quan trọng là chọn hướng đi cho quá trình sưu tập của mình và hướng sưu tập đó trải qua thời gian nhiều năm tháng, giá trị của nó được tăng lên. Mặc dù không phải người kinh doanh tem nhưng chúng ta sẽ rất thích thú khi thấy rằng bộ sưu tập của mình giá trị được tăng lên theo thời gian. Không phải hướng sưu tập nào cũng thỏa mãn được vấn đề này. Nếu bộ sưu tập mà bạn bỏ ra rất nhiều công sức, thời gian cũng như tiền bạc đến một lúc nào đó bạn nhận ra rằng nó chẳng có giá trị bao nhiêu lúc đó sẽ làm bạn hụt hẫng rồi dẫn đến chán nàn và có thể không tiếp tục theo đuổi được nữa.

Trên đây là vài suy nghĩ về chơi tem của mình, các bạn có thể bình luận và bổ sung thêm ý kiến của các bạn để chia sẻ với mọi người.

hat_de
29-08-2010, 09:14
Thật thú vị khi sớm mai của 1 ngày CN đẹp trời đã đọc được những tâm sự hết sức chân thành như của bác.

và đã cởi mở như sau ...

Trên đây là vài suy nghĩ về chơi tem của mình, các bạn có thể bình luận và bổ sung thêm ý kiến của các bạn để chia sẻ với mọi người.

thì sao lại ko chia sẻ tâm tình chứ

để bác HL tiện so sánh và cảm nhận

ban đầu xin được theo trình tự như của bác

Mình sưu tập tem nếu tính theo năm tháng thì cũng có thể nói là lâu rồi, từ khi học cấp 2, cũng trải qua nhiều giai đoạn khác nhau. Qua đó mình có một số suy nghĩ về việc chơi tem của bản thân đưa ra để chia sẻ cùng các bạn.

Biết tới tem từ sớm, nhưng chưa thích, mãi cho tới hè cuối lớp 6 đầu lớp 7. Ngày đó có 2 yếu tố khiến mình bắt đầu lưu ý tới những mảnh giấy nhỏ:

- 1 là những câu chuyện rất nhỏ, nhưng cách diễn đạt tài tình và cuốn hút.... đó chính là 1 số mẩu truyện tranh nhỏ trong bộ manga dài kì Đô-rê-mon .... Đây là 1 bộ truyện tranh Nhật Bản mà ít ai ko biết, các mẩu chuyện nhỏ giản dị, với mọi khía cạnh trong cuộc sống đã thu hút hàng triệu độc giả nhỏ trên thế giới ... hầu hết các mẩu chuyện đó đều rất hay, ý nghĩa ... trong đó 1 số câu chuyện tem nhỏ đã khơi dậy trí tưởng tượng xen lẫn sự tò mò trong đầu 1 chú bé nhỏ, 1 độc giả như hàng triệu độc giả, đó là chú gk

- cùng thời gian đó trong lớp có 1 số bạn chơi tem hay trao đổi và nói chuyện tem trên lớn...thế là chú bé nhỏ tên gỏ được trải nghiệm thực tế luôn những gì thấy trên tranh truyện.

Và từ bấy, những miếng giấy có răng đã cuốn hút cậu ta.

Tuy nhiên

đúng như bác nói

1- Chơi tem là quá trình trải qua các giai đoạn từ thích, đến đam mê và rồi đến "nghiện" tem. Nếu chỉ đam mê thôi thì cũng chưa đủ vì trong một đời có thể có nhiều thứ đam mê khác nhau, có lúc đam mê cái này, lúc khác lại đam mê cái khác nhưng nếu đã "nghiện" rồi thì sẽ không từ bỏ được nữa.

Ngày đó là học sinh, ko có tiền, hay phải nhịn quà sáng mua Đô-rê-mon, và giờ có thêm sở thích tem. Khó khăn chồng chất khó khăn. Ban đầu xin tem và bóc thư gia đình (híc, cũng làm hỏng nhiều bì thư quý rồi, ngày đó là vậy đấy). Mua tem thì thi thoảng....ít thôi, và ko có tiền...tem mua tại Bưu Điện Hồng Bàng ... giờ nơi này vẫn bán tem. Phục vụ được nhu cầu của lớp mần, như mình ngày đó.

Khổ nỗi BĐ chỉ toàn tem sống, 1 bộ bình thường ngày đó giá 12.000 - 15.000, và giá trị tiền của năm 1992 rất cao, 1000 - 1500 đồng 1 bát bánh đa cua, phở ngon chỉ 2-3 ngìn, ko biết có phải vì HP là 1 thành phố nhỏ hay ko mà giá rẻ thế. Nhưng rẻ bao nhiêu thì giá trị tương đối của bộ tem như nói trên càng cao bấy nhiêu. Mua được 1 bộ tem sống là điều không tưởng, nhịn ăn sáng 2 tuần là 1 điều khủng khiếp... đó là chưa kể tới kinh phí mua Đoremon, ngày đóng hình như 3.000 hay 4000/ 1 cuốn thì phải.

Đúng thật là nan giải, chơi tem được 1 năm, hè lớp 7 sang đầu lớp 8, gk đứng giữa 2 ngả rẽ, 1 là chọn Đô-re-mon 2 là tem. Chọn cả 2 sẽ chết đói. Đo-remon thì tuần ra 1 cuốn, tem lại đắt đỏ.

Khó có thể tin được rằng đã có 1 thời gk bỏ chơi tem, đó là thời gian nói trên L-). Tài chính eo hẹp ko thể theo đuổi cả 2 sở thích. Vậy là phải ngưng tem để nuôi mèo máy Đô-rê-mon, tuy nhiên vẫn rất thích tem. Sau 1 thời gian "chiến đấu" với bản thân, quyết định, sẽ mượn truyện của bạn để đọc, và cố gắng dành dụm số tiền ít ỏi thi thoảng mua tem. Mà ngày đó lại chơi tổng hợp nên quả là hao tiền tốn của. Niềm đam mê tem chiến thắng tức là phải ... nhịn ăn sáng nhiều hơn.

May thay có 1 tia sáng cuối đường hầm, ngày đó bắt đầu biết tới bác Tiến, biết tới Hội và CLB tem Hải Phòng. Nơi có bán tem CTO và những thứ bình dân khác.

Ngày xưa ko như bây giờ, có mạng, qua đó tiếp cận các gian hàng tem hay thưởng thức ko khí tem các tỉnh, như các em nhỏ ngày nay. Quả là 1 giai đoạn thú vị, việc có lần bỏ tem thiệt là 1 kỉ niệm đáng iu :D.

trở lại với câu nói của bác Hai Lúa: "Nếu chỉ đam mê thôi thì cũng chưa đủ vì trong một đời có thể có nhiều thứ đam mê khác nhau"

đúng là cuộc sống có nhiều niềm vui, nhiều mối quan tâm cùng với sự đam mê của mình thật, rất may niềm đam mê tem của mình đã được nối lại thời gian đó, tuy nhiên hậu quả là việc còi xương, còi cọc, và gầy ốm. "Nghiện" cũng có mặt tiêu cực là vì thế, cũng may món "nghiện" này là tốt so với nhiều thứ linh tinh khác.

tiếp tới tâm sự 2:

2- Chơi tem trước hết phải xuất phát từ mục đích thỏa mãn thú vui của bản thân mà đừng vì các mục đích nào khác cả. Điều này sẽ giúp bạn duy trì được tình yêu cũng như lòng nhiệt tình trong suốt quá trình theo đuổi. Điều này cũng giúp việc chơi tem được đa dạng và phong phú về nội dung vì sở thích và thú vui của mỗi người là khác nhau dẫn đến nội dung của việc sưu tập cũng khác nhau.

Chính xác là như thế!

Ta được khơi nguồn đam mê từ thế giới bên ngoài, nhưng nguồn đam mê cháy được là cho bản thân chúng ta. 100 bạn được giới thiệu về tem, có chừng 10 bạn thích, nhưng chỉ còn 1 bạn đam mê là kiên trì với nó. Tem, hay các sở thích khác cũng vậy. Có người say mê tiền cổ, người lại sưu tầm các loại côn trùng ... niềm vui đem lại cho người chơi chính là ngọn lửa nuôi dưỡng niềm đam mê, và tới lượt nó niềm đam mê giúp người chơi sáng tạo, tiến bộ hơn trong quá trình sưu tầm và nghiên cứu của mình.

Đã có nhiều nhà nghiên cứu uyên thâm trên thế giới này xuất phát là 1 nhà sưu tầm. Tuy nhiên lãnh vực nghiên cứu sâu về bưu chính ko phải nhà sưu tầm nào cũng theo đuổi được, công nhận là ko dễ. Mình có lẽ cũng ko theo con đường đó được, sưu tầm tem và sáng tạo các tác phẩm tổng hợp từ nó cũng tiêu tốn hết thời gian rồi.

về tâm sự thứ 3

3- Một vấn đề rất quan trọng là chọn hướng đi cho quá trình sưu tập của mình và hướng sưu tập đó trải qua thời gian nhiều năm tháng, giá trị của nó được tăng lên. Mặc dù không phải người kinh doanh tem nhưng chúng ta sẽ rất thích thú khi thấy rằng bộ sưu tập của mình giá trị được tăng lên theo thời gian. Không phải hướng sưu tập nào cũng thỏa mãn được vấn đề này. Nếu bộ sưu tập mà bạn bỏ ra rất nhiều công sức, thời gian cũng như tiền bạc đến một lúc nào đó bạn nhận ra rằng nó chẳng có giá trị bao nhiêu lúc đó sẽ làm bạn hụt hẫng rồi dẫn đến chán nàn và có thể không tiếp tục theo đuổi được nữa.

phải nói là hết sức chân thành, hết sức tự nhiên & thú vị.

Trong số hàng trăm bạn sưu tầm, có bạn sau này sẽ trở thành nhà nghiên cứu bưu chính, có người thành nhà buôn tem, có người thành 1 chủ sở hữu những bộ sưu tầm đắt giá ... lại có những người chỉ có những bộ sưu tầm bình thường, ko nói đâu xa, mình là 1 ví dụ. Không có trong tay những món tem đắt giá, những dị bản quý hiếm, hay những bì "khủng" (theo cách gọi dân dã) ...nói chung là ko có nhiều thứ mà người khác phải trầm trồ ... tuy nhiên ko phải vì thế mà mình ko tìm được niềm vui trong quá trình sưu tầm. Thậm chí mình còn sáng tạo và cảm nhận được nhiều niềm vui hơn, ở những khía cạnh khác hơn. Ai đó có thể mỗi ngày chọn 1 niềm vui, như trong 1 câu hát rất hay; còn mình mỗi ngày mình có thể tạo 1 niềm vui, cho mình và cho cả cộng đồng cùng thưởng thức. Tuy hơi mệt nhưng cũng vui, khi mỗi ngày qua đi mình đều có thể làm được điều đó. Thú vị hơn nữa là 1 hoạt động mà ít ai có thể cảm nhận được. Đơn giản ko phải vì họ ko đủ năng lực, mà vì họ chưa thử nên chưa thấy cái hay của hoạt động này.

Đó là hoạt động sáng tạo, biết nói thế nào nhỉ, mượn tạm chính 2 vần thơ cóc của mình

"Nếu mỗi con tem là một nốt nhạc
Thì bộ trưng bày là những nhạc phẩm bằng tem "

đó là những gì "bay bổng" nhất mà mình có thể diễn đạt để nói về triển lãm.

Quanh tem mỗi người có 1 cách sáng tạo riêng, ví như thiết kế lên các món phong bì thực gửi, kì công làm các MC ... đó cũng là những sáng tạo rất bổ ích và thú vị từ những hạt nhân là những con tem nhỏ.

Còn mới mình, tem ngoài món đồ sưu tầm, thưởng thức cuộc sống còn là 1 công cụ sáng tạo nên các tác phẩm trưng bày. Nơi mà tem, bì thư, MC ... và nhiều thứ khác như những nốt nhạc, lúc bổng lúc trầm cùng hay hình thành nên 1 giai điệu, vậy nên toàn bài thơi có mới là

Nếu mỗi con tem là một nốt nhạc
Thì bộ trưng bày là những nhạc phẩm bằng tem
Còn triển lãm tem là một giàn giao hưởng
Nơi những nhạc sỹ tem trình bày tác phẩm của mình

Còn bạn thì sao, ngoài niềm vui có từ hoạt động sưu tầm tem hay nghiên cứu bưu chính bạn thử niềm vui sáng tạo trên chưa :)