PDA

View Full Version : Con tem kể chuyện Tam Quốc : Trương Phi đại náo cầu Tràng Bản


thang
05-11-2011, 10:33
Triệu Vân thoát được, chạy về cầu Tràng Bản; lại nghe thấy đằng sau có tiếng reo, thì là Văn Sính dẫn quân đuổi tới. Vân đến đầu cầu thì người ngựa đã mỏi mệt, vẫn thấy Trương Phi cưỡi ngựa đứng trên cầu, liền kêu to:
- Dực Đức cứu ta với!
Phi nói:
- Tử Long cứ chạy cho mau, còn quân đuổi theo cứ mặc ta chống cự.
Vân tế ngựa qua cầu, đi được hơn hai mươi dặm, thì gặp Huyền Đức cùng mọi người đang nghỉ dưới gốc cây. Vân xuống ngựa thụp xuống đất khóc. Huyền Đức cũng khóc. Vân thở hổn hển nói:
- Tội Vân chết vạn lần cũng còn nhẹ. My phu nhân vì bị thương nặng, không chịu lên ngựa, nên gieo mình xuống giếng tự vẫn. Vân phải đạp đổ bức tường đất để lấp giếng đi. Bụng mang công tử, mình phá vòng vây, nhờ hồng phúc của chúa công, may mắn thoát nạn. Vừa nãy công tử còn oe oe ở trong bọc, bây giờ không thấy động đậy gì nữa, hay là thế nào rồi đây…
Vân vội cởi bọc ra xem, thì A Đẩu vẫn ngủ say, Vân mừng rỡ nói:
- May quá công tử không việc gì!
Rồi hai tay nâng đưa cho Huyền Đức.
Huyền Đức đỡ lấy A Đẩu, rồi ném phịch xuống đất nói:
- Vì mày suýt nữa ta mất một viên đại tướng!
Triệu Vân vội vàng cúi xuống đất ôm lấy A Đẩu, khóc lạy, nói:
- Vân dù gan óc lầy đất, cũng không đủ báo được!
Người sau có thơ rằng:
Hổ thiêng vùng vẫy trong quân Tháo,
Rồng nhỏ nằm tròn bọc Tử Long.
Trung ấy lấy gì yên ủi được,
Ném con thu lấy bụng anh hùng.




http://i914.photobucket.com/albums/ac344/lecattleyas/Tam%20Quoc%20Chi/3.jpg




Lại nói, Văn Sính đem quân đuổi theo Triệu Vân đến cầu Tràng Bản, thì gặp Trương Phi, râu hùm vểnh ngược, hai mắt trợn trừng, tay cầm xà mâu, cưỡi ngựa đứng sừng sững trên cầu. Lại thấy sau rừng ở mé đông cầu, bụi bay mù mịt, Sính tưởng có quân phục, dừng ngay ngựa lại, không dám theo nữa. Một lát, Tào Nhân, Lý Điển, Hạ Hầu Đôn, Hạ Hầu Uyên, Nhạc Tiến, Trương Liêu, Hứa Chử lũ lượt kéo đến. Trương Phi vẫn cứ trợn mắt, cầm ngang ngọn mâu đứng sững trên cầu.
Tướng Tào thấy vậy, ai cũng sợ là mẹo của Khổng Minh không dám tiến gần nữa và bày thành thế trận.
Các tướng Tào đứng dàn hàng chữ nhất ở bên tây cầu, rồi sai người phi ngựa báo với Tào Tháo. Tháo nghe tin cũng lật đật lên ngựa chạy đến.
Trương Phi trợn mắt tròn xoe trông thấy hậu quân có tán vóc vàng, mao, việt, tinh, kỳ: đoán biết là Tào Tháo hoài nghi nên đến xem, Phi bèn thét lên một tiếng cực to rằng:
- Ta là Trương Dực Đức nước Yên đây! Ai dám cùng ta quyết một trận tử chiến nào?
Tiếng Phi to như tiếng sấm, quân Tào nghe thấy run cầm cập.
Tào Tháo vội sai cụp tán xuống, ngoảnh lại bảo tả hữu:
- Bây giờ ta mới nhớ lời Vân Trường nói khi trước rằng Trương Dực Đức ở trong đám quân trăm vạn, lấy đầu thượng tướng như thò tay vào túi lấy đồ vật. Nay gặp Dực Đức không nên khinh địch.
Nói chưa dứt lời, Trương Phi lại trợn mắt quát một tiếng nữa:
- Trương Dực Đức người nước Yên đây! Ai dám cùng ta quyết một trận tử chiến nào?
Tào Tháo thấy Trương Phi kiêu dũng như thế, có ý muốn lui.
Trương Phi thấy sau trận Tào hơi rục rịch, lại vác mâu quát to:
- Đánh cũng không đánh, lui cũng chẳng lui, là cớ làm sao?
Phi quát chưa dứt tiếng, Hạ Hầu Kiệt ở bên cạnh Tào Tháo khiếp sợ quá, đứt ruột vỡ gan, ngã nhào xuống ngựa. Thào liền quay ngựa chạy. Quân tướng Tháo thấy vậy cũng nhằm hướng tây chạy cả. Thật là: Đứa con nít miệng còn hôi sữa, chịu làm sao được tiếng sấm sét; kẻ tiều phu ốm yếu sao chịu nổi tiếng gầm của hổ báo? Lúc ấy, người vứt giáo, kẻ rớt mũ, không biết bao nhiêu mà kể. Người như nước trào, ngựa như núi lở, quân lính giày xéo lên nhau.
Đời sau có thơ rằng:
Tràng Bản cầu này sát khí sinh,
Ngang mâu, chững ngựa, mắt long lanh.
Bên tai một tiếng vang như sấm,
Khiếp vía quân Tào vội rút nhanh.

Tào Tháo sợ oai Trương Phi, tế ngựa chạy về tây, mũ trâm rơi cả, đầu tóc rũ rượi. Trương Liêu, Hứa Chử phải chạy lên giữ lấy dây cương. Trương Liêu thấy Tào Tháo rụng rời, hết vía bèn nói rằng:
- Thừa tướng đừng sợ, Trương Phi chỉ có một mình thôi! Giờ ta quay binh lại đánh, chắc bắt được Lưu Bị.
Tháo bấy giờ mới hoàn hồn, sai ngay Trương Liêu, Hứa Chử trở lại cầu Trường Bản xem sao.
Nói về Trương Phi thấy quân Tào xô nhau chạy cả, không dám duổi theo, liền truyền cho hai mươi tên kỵ mã đương tế ngựa sau rừng, cởi những cành cây buộc ở đuôi ngựa ra, chặt phá cầu đi, rồi về ra mắt Huyền Đức, thuật lại việc chặt cầu. Huyền Đức nói:
- Em ta dũng cảm thì dũng cảm thực, nhưng tiếc vì mưu mẹo kém.
Phi hỏi sao, Huyền Đức nói:
- Tào Tháo khôn lắm, em chặt cầu đi, tất hắn sắp đem quân đuổi đến bây giờ.
Phi nói:
- Tôi quát mấy tiếng, đẩy lui hắn mấy dặm, đâu còn dám quay đầu lại?
Huyền Đức nói:
- Giá em để nguyên cái cầu, thì hắn tưởng có quân mai phục tất không dám sang. Nay chặt cầu đi, hắn biết mình ít quân sợ hãi, tất hắn đuổi theo. Mà quân hắn hàng trăm vạn, dẫu có qua sông Trường Giang, sông Hán Thuỷ thì lấy người mà lấp cũng được, một cái cầu gãy có coi ra mùi gì?
Nói xong lập tức dẫn cả bọn theo đường nhỏ đi tắt ra Hán Tân theo lối Miện Dương.

Nguồn: http://temviet.com/forums/showthread.php?4242-Tr%C6%B0%C6%A1ng-Phi-%C4%91%E1%BA%A1i-n%C3%A1o-c%E1%BA%A7u-Tr%C6%B0%E1%BB%9Dng-B%E1%BA%A3n

The smaller dragon
05-11-2011, 15:33
Cháu năm nay học lớp mấy? Lần đầu bác đọc Tam Quốc là năm bác học lớp nhì tiểu học.

Trích lại phần này, sao cháu lại sửa Trường Bản thành Tràng Bản? Người dịch chuyện Tam Quốc này có một chỗ dịch sai, cháu có để ý biết không? Ðó là chỗ dịch này: "Tào Tháo sợ oai Trương Phi, tế ngựa chạy về tây, mũ trâm rơi cả, đầu tóc rũ rượi..." Ngày xưa, phụ nữ Tầu trên 13 tuổi mới cài trâm trên đầu, chứ không có đàn ông nào cài trâm cả.

Bác thấy thêm một khía cạnh tốt -ham đọc sách- của cháu, bác vui thay cho bố mẹ cháu. Nếu cháu thích đọc Tam Quốc, cháu nên tỉm đọc bản dịch của Tử Vi Lang trong Sài Gòn. Nhiều người dịch Tam Quốc, nhưng Tử Vi Lang dịch tếu nên đọc vui lắm đó!

ngotthuha231
05-11-2011, 21:26
Cháu năm nay học lớp mấy?

Thưa bác,

Cháu đoán là em Thắng bận học nên ít online, cháu xin được trả lời thay là em ấy đang học lớp 5 ạ.

Nếu bác còn nhớ thì em ấy là em trai xinh nhất chợ tem Trần Hưng Đạo bữa cháu đi cùng bác đó ạ. :D

thang
13-11-2011, 21:21
Dạ thưa bác Rông, cháu năm nay học lớp 6 ạ (he he cô ngot sai rùi!)
Bản dịch Tam Quốc nhà cháu dịch là cầu Tràng Bản nên cháu nghĩ là sai, cháu sửa lại thôi ạ! Nếu có gì sai sót cháu sẽ sửa lại lần nữa ạ!!
Bản Tam Quốc nhà cháu chia thành 13 tập, kỉ niệm 50 năm bản dịch gì đó của Trung Quốc(cháu không nhớ rõ lắm ạ!), trùng hợp là cháu cũng đọc Tam Quốc từ thời lớp 2. Hay ghê ta!
Cảm ơn bác nhiều ạ!!

ngotthuha231
13-11-2011, 21:33
Dạ thưa bác Rông, cháu năm nay học lớp 6 ạ (he he cô ngot sai rùi!)

Oh,

Vậy là tại cô học Toán dốt nên trừ nhầm. :D

I'm so sorry! :">

thang
13-11-2011, 21:36
Nhưng dù sao cũng cảm ơn cô (ai chẳng thích trẻ, trừ người trẻ :D)