Cám ơn Thu-Hà đã gửi một bưu thiếp rất có ý nghĩa. Còn thiệp Tết cháu gửi bác thì Bưu Ðiện Mỹ nó trả về là thế này. Người Việt viết số 1 bằng nhiều nét. Nhưng người Mỹ viết số một thì chỉ một nét thôi. Vì thế trong thực tế, người Mỹ nhìn số 1 do người Việt viết thì họ tưởng đó là số bẩy (7)!
Bác vẫn nhớ những ngày ở Hà Nội được cháu và Tuyên hướng dẫn đi lại làm bác rất cảm động. Mà này, hôm cháu chở bác bằng xe gắn máy đến hàng bún ốc lạnh ở Hồ Gươm thì mình bị lạc phải không, sao đi lâu quá?! Trong ngành bưu hoa, thuật ngữ "dấu mắt bò" của thiên hạ có lẽ quen thuộc hơn là thuật ngữ "dấu hồng tâm" của bác. Nhưng bác thích chữ "hồng tâm" vì nó gợi lên một cái gì chủ động và tích cực, như tình trạng "mũi tên trúng hồng tâm."
Hoàng Anh Thi cũng đã báo bác biết người gửi bưu thiếp là cháu. Bác cứ tưởng Thi đang hưởng tuần trăng mật với vợ mới cưới, sao lại có thì giờ chăm sóc Diễn Ðàn thế này? Bác cám ơn cà Thi lẫn Khánh-Chi, và mừng cho CLB và DÐ VietStamp nay lại có thêm người phụ tá.
|