Xem riêng 01 Bài
  #3  
Cũ 11-07-2009, 11:31
tiny's Avatar
tiny tiny vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
 
Ngày tham gia: 27-12-2008
Đến từ: Huế
Bài Viết : 866
Cảm ơn: 6,857
Đã được cảm ơn 4,158 lần trong 923 Bài
Mặc định

Tớ lang thang trên mạng thấy blog của Nick Santa có san sẽ nổi niềm của mình về Ba Lan. Xin được trích dẫn cho mọi người xem:
“Em ơi, Ba Lan, mùa tuyết tan...”
Warsaw

Đã mấy lần định viết một entry về Warsaw, thế mà cuối cùng cứ lần nữa mãi...

Thực ra trong tôi, Ba Lan là một đất nước tuy gần mà xa. Gần, vì ngày xưa các bác các chú hay đi qua, thỉnh thoảng tôi hay được nghe kể lại. Xa, vì tôi chẳng bao giờ nghĩ rằng mình sẽ tới đó. Tôi vẫn hình dung, Ba Lan là một nước thuộc khối XHCN cũ, đang đổi mới, thế thôi.

Chúng tôi đến Ba Lan vào sáng 25. Khi chat với Nick, tôi đã hỏi trước về thời tiết, lạnh. Thế là trong valy có một đống áo ấm. Từ sân bay, loay hoay mãi tôi và Tanay mới đến được trung tâm thành phố, rồi ko biết đường nào đi về khách sạn, đành bắt taxi. Có những bông tuyết trắng rơi nhẹ, trời hửng nắng, kỳ ghê. Tôi vẫn buồn là chưa bao h nhìn thấy tuyết, mà mùa đông ở Nantes không đủ lạnh để tuyết rơi. Thế mà cuối tháng 3, Warsaw đã cho tôi một điều kỳ diệu mà tôi hài lòng nhất trong chuyến đi này.

“Từng bông tuyết nhẹ rơi...”

Bạn đã bao giờ thấy cả một mảng sân trắng xóa chưa? Tôi tình dậy, nhìn qua khung kính cửa sổ. Tuyết rơi dầy đặc, như trong chuyện cổ tích ấy. Tôi ồ lên, cuộc sống quả là kỳ diệu. Tôi như một đứa trẻ được nhận món quà của thượng đế. Tôi ào ra đường, đón nhận nó trong niềm hân hoan. Chúng tôi đến trường trên xe buýt, đi qua công viên rộng phủ đầy những bông hoa màu trắng. Buổi chiều và tối, chúng tôi đi thăm phố cổ và dự tiệc đón tiếp trong mưa tuyết. Tôi không mang ô, lại mặc áo dạ, thế là được dịp tha hồ thấm tuyết. Một kỷ niệm đáng nhớ, và ấn tượng đến không ngờ.

Những ngày sau, Warsaw đổi mình. Trời nắng đẹp, hơi lạnh, nhưng mang lại cho thành phố một vẻ đẹp khác. Warsaw rộng, kiến trúc pha lẫn cổ kính và hiện đại. Trung tâm văn hóa, một sản phẩm để lại của Stalin, nằm giữa thành phố, và luôn là tâm điểm của mọi con đường. |Trung tâm mua sắm, giống như Singapore thu nhỏ vậy, có đủ các nhãn hiệu tôi vẫn thấy ở Pháp. Phố phường, nhà ga và tàu điện, tất cả đều có một nét đặc trưng của một đất nược Đông Âu...Tôi vẫn tiếc mình ko có thời gian để đi thăm các công trình kiến trúc, tượng đài, vườn hoa, khu phố Do Thái và cuộc sống của người Do Thái ở đây.

Tôi thích các cô gái Ba Lan, với khuôn mặt thanh tú và xinh xắn. Tôi thích món súp khai vị vẫn ăn hàng tối ở IBIS. Tôi thích giới trẻ, vì họ nhiệt tình và nói tiếng Anh tốt đến kinh ngạc. Ngày đầu tiên bị lạc đường, tôi cứ phải hỏi họ có nói được tiếng Anh ko, sau này thì ko cần phải dung câu hỏi đó nữa. Tôi thích cái cách mà người Ba Lan cư xử, nghiêm túc và lịch sự. Đất nước này phát triển và đi trước hơn nhiều so với tôi từng nghĩ...

Có một tối, chúng tôi đi lang thang tìm quán cà phê. Chưa muộn, khoảng gần 10h, thế mà khu phố cũ chẳng mấy hàng mở cửa. May mắn thay, chúng tôi vào được một quán cà phê nhỏ, nhưng đẹp tuyệt. Tôi nhớ đến những quán cà phê ở Hà Nội, và tự nhiên, tôi thấy mình tìm được một cái gì đó rất gần gũi, thân thương.

Những ngày ở Warsaw, tôi chăm chỉ đến trường, về khách sạn, ăn tối và thỉnh thoảng đi chơi. Ấn tượng nhất là buổi tiệc chia tay, với đồ ăn và ban nhạc đầy màu sắc Ba Lan. Họ chơi vĩ cầm, accordeon và hát. Tôi thấy mình đi lạc giữa không gian ngày xưa, trong những câu chuyện mà tôi yêu thích, như Quo Vadis, như Thầy lang...

Rồi vẫn là Warsaw.

Cô Thanh là người quen duy nhất tôi gặp ở đây. Thực ra tôi có một cô bạn, hồi học cùng ở Vichy, người Ba Lan, nhưng tôi lười và ko gọi điện. Cô Thanh đưa tôi và em Trang về nhà chơi. Cô chú đang công tác ở Đại sứ quán Việt Nam, sống trong một căn hộ nhỏ nhưng ấm cúng. Trên đường cô đưa về, chúng tôi đi qua công viên có tượng đài Sopanh, cô bảo, cứ chủ nhật ở đây người ta tổ chức hòa nhạc ngoài trời, cô chú vẫn hay đến nghe. Qua đại lộ Johl Paul II, đúng vào 3 năm kỷ niệm ngày mất của ông, một Giáo hoàng tài năng và đức độ. Ba Lan là đất nước sùng đạo, và họ rất tự hào về ông. Tôi ấn tượng khi cả một dãy phố về đêm được thắp sáng bởi những ngọn đèn nến, lung linh, lung linh...

Sau một chuyến du lịch dài, tôi trở lại Ba Lan để quay về Pháp. Cô Thanh đón tôi và Tanay ở ga, chở hai đứa đi ăn phở. Một khu chợ khá rộng, nằm ở sân vận động, chỗ chuẩn bị phá để xây mới lại. Tanay rất thích, khen phở ở đây ngon hơn phở Hiền nấu, ồ, dĩ nhiên rồi...

10 ngày.
Trả Lời Kèm Trích Dẫn Bài Này
11 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn tiny vì đã gửi Bài viết hữu ích này:
dammanh (11-07-2009), Dat_stamp (12-03-2012), exploration (15-08-2009), hat_de (11-07-2009), hiepsitinhyeuvadaukho (01-08-2009), manh thuong (13-07-2009), Nguoitimduong (11-07-2009), open (04-08-2009), Poetry (01-08-2009), thanhtruc (12-01-2013), Tien (11-07-2009)