Ðề Tài: CLB thơ văn
Xem riêng 01 Bài
  #35  
Cũ 31-08-2008, 12:23
breanjohan's Avatar
breanjohan breanjohan vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Tem Sống
 
Ngày tham gia: 25-02-2008
Đến từ: Hà Nội
Bài Viết : 16
Cảm ơn: 0
Đã được cảm ơn 11 lần trong 8 Bài
Mặc định

Tâm sự của 1 gamer 1 người bạn rất thân.......
Game có thể nói là cuộc sống thứ 2 của tôi trên thế giới này....tôi thích những người bạn .....thích những tính cách trên game.....
Tôi và cậu ấy quen nhau qua game rất tình cờ và bất ngờ, khi cậu ấy ghé vào nick một người bạn của cậu ấy. Tôi chưa từng nghĩ mình có thể chơi và thân với 1 người bạn qua game.....Đến 1 ngày khi cậu ấy xuất hiện thì mọi chuyện và suy nghĩ của tôi đã thay đổi theo....tôi quý cậu ấy, luôn tâm sự những khi tôi có chuyện vui buồn, cậu ấy đã luôn chia sẻ cùng tôi ngay cả khi cậu ấy mệt mỏi và có chuyện không vui....
Thời gian trò chuyện, tâm sự đã khiến tôi cà cậu ấy trở thành đôi bạn thân. Cũng có thể đó là sự an bài của ông trời muốn chúng tôi trở thành những người bạn của nhau....cậu ấy và tôi sinh cùng ngày cùng tháng, cùng năm, lại cùng có một chuyện tình thời học trò đã tan vỡ.... có lẽ chính vì lý do đó mà chúng tôi có thể nói chuyện với nhau dễ dàng hơn.
Qua những ngày trò chuyện cùng nhau, tôi và cậu ấy đã hiểu nhau hơn khi cậu ấy buồn tôi cũng có thể hiểu vì sao cậu ấy buồn.
Nhưng quen tôi đã khiến cậu ấy thay đổi làm cho quá khứ mà bấy lâu nay cậu ấy muốn quên đi....có những khi tôi và cậu ấy nói chuyện với nhau đến hơn 6 tiếng đồng hồ qua phone, thức cả đêm để trò chuyện với nhau....vậy mà vẫn không hết chuyện, nhưng giờ sao lại khác nhỉ.
2 tiếng, 1 tiếng ,30 phút.......tôi và cậu ấy chẳng biết nói gì chỉ cười.........
Chính tôi cũng không hiểu tại sao lại như vậy, phải chăng là do cậu ấy...........cậu ấy đã vô tình nói lời yêu tôi, cái câu mà tôi luôn nói với cậu ấy là tôi ko thích nghe những lời đó!!! Vậy mà cậu ấy vẫn nói ra để..........giờ đây khi nói chuyện với nhau tôi luôn cố tránh né một điều gì đó giữa tôi và cậu........Nếu như tôi biết cậu ấy đã thầm yêu tôi thì có lẽ tôi đã không tâm sự cùng cậu ấy những chuyện tình cảm của tôi.........Cậu đã khiến tôi trở thành người vô tình như bây giờ....
Tôi thích cậu nhưng tôi không thể yêu cậu! Khi vắng cậu tôi cảm thấy mình cô đơn, không có bạn bè bên cạnh.....Khi không thấy phone của cậu tôi cảm thấy lo lắng cho cậu, tôi lo cậu có chuyện gì xảy ra, tôi gọi điện cho đến khi cậu nhắc máy.....Tôi sợ những khi cậu giận tôi, cậu không nói khiến tôi cảm thấy sợ...
Ngày mùng 2/9 đó cậu biết ko....khi quyết định đi chơi với cậu và những người bạn tôi đã suy nghĩ rất nhiều...tôi nghĩ không biết khi đi chơi cùng cậu có vui vẻ không? ....trong khi tôi chẳng quen ai trong những người bạn của cậu, lúc đầu tôi cũng sợ, nhìn mọi người ai cũng quen nhau cùng trò chuyện chỉ có tôi xa lạ ... nhưng rồi tôi cũng quen dần...
Cậu có nghĩ tôi quá đáng không khi không thể làm cậu hạnh phúc vậy mà tôi vẫn trêu đùa cậu..Cũng có thể cậu nói đúng...tôi luôn trêu đùa với tình cảm của người khác...khi nghe câu đó tôi rất buồn, buồn vì cậu không hiểu tôi...Chính cậu là người tôi không muốn trêu đùa...tôi sợ cậu bị tổn thương, tôi đã từ chối cậu vì lẽ đó. Có lẽ tôi chưa từng bị từ chối lời yêu thương nên chưa hiểu cảm xúc của cậu, tôi biết cậu đã giận tôi rất nhiều ngày sau đó, những lời tôi muốn nói với cậu, chỉ đến khi tôi nói lên câu đó thì cậu mới có thể tìm một tình yêu thật sự của riêng mình... Với tôi cậu luôn và mãi mãi là người bạn thân đặc biệt trong trái tim tôi...Tình yêu có thể mất đi nhưng tình bạn của chúng ta mãi là vĩnh cửu phải không? ..
Cũng có thể không ai khi yêu mong muốn là bạn bè với người mình yêu, nhưng cậu hãy làm như vậy nhé, vì với tôi tình bạn luôn đứng 1 vị trí ngang hàng với tình yêu. Nhiều khi tôi cũng không hiểu tại sao mình lại như vậy? Sao không quên đi một chuyện tình như cậu đã quên. Có thể cậu là con trai nên quên nhanh hơn con gái, mặc dù tôi biết phải mất 2 năm cậu mới quên được....chuyện tình thời học trò của tôi không thể quên để bắt đầu một chuyện tình mới....Tôi đã từng cố gằng quên đi chuyện tình đó bằng những lần đi chơi cùng người con trai khác..Nhưng mỗi lần đi chơi, hình ảnh người xưa lại xuất hiện trong tôi...quá khứ và hiện tại vẫn đang cùng tôi đi tiếp quãng đường còn lại của mình...
Tôi và cậu có thể được coi là 2 người bạn đồng cảm với nhau...khi cậu buồn tôi cũng buồn và ngược lại...Cậu đã từng khóc vì tôi...Trong những đêm cậu không ngủ? những buổi tối đứng ngoài chờ tôi trong vô vọng. Vậy mà tôi vô tâm quá tôi vẫn say xưa trong giấc ngủ. mà không hề biết có 1 người đang khác vì tôi, đang chờ tôi cả buổi tối trong sương gió....
Ngày đầu tiên gặp cậu.. tôi đã cảm nhận thấy 1 điều gì đó ở cậu khác với những người con trai khác...có thể cậu thua kém người ta nhiều thứ nhưng cậu hơn người ta một trái tim biết vui, biết buồn và biết khóc khi bạn bè đau khổ...tôi thích cậu ở điểm đó. Cậu biết không những khi cậu buồn và cô đơn, tôi rất muốn cùng cậu có thể ngồi trò chuyện, nhưng tôi sợ một điều sẽ xảy ra đó là tình cảm của cậu dành cho tôi ngày càng lớn lên...Tôi không dám trò chuyện hết những suy nghĩ của mình cho cậu nghe...tôi thường trêu cậu là " thằng điên" chắc cậu giận lắm nhỉ?...nhưng cậu thừa biết tôi bảo cậu điên vì sao? Sao cậu không biết trách móc tôi sao? Cậu chỉ biết cười như vậy à...Chính vì cậu chưa từng trách móc tôi nên tôi luôn có cảm giác cậu lúc nào cũng bên canh tôi, chờ những khi tôi có chuyên buồn, hoặc tức giận cậu xuất hiện để tôi chút nỗi bực tức....
Còn cậu từng nhớ có lần cậu nói"khi chưa gặp tôi cậu nghĩ tôi xấu xí lại còn....." Nếu như tôi xấu xí như cậu nghĩ liệu cậu có thân thiết với tôi như bây giờ không? Tôi biết là cậu sẽ nói là" dù xấu xí nhưng tính cách hợp nhau là được......" Chính vì thế tôi mới nhận thấy cậu khác với những người con trai khác...Họ thích và yêu tôi chủ yếu do tôi có khuôn mặt dễ nhìn...họ không quan tâm tới tính cách, đến suy nghĩ của tôi......tôi chán ghét những người con trai như vậy.
Lúc chưa tiếp xúc với cậu tôi cũng nghĩ cậu là một trong những người con trai như vậy, nên khi cậu nói "đã đến cổng nhà tôi rồi...: tôi vẫn không muốn gặp, nhưng giờ suy nghĩ của tôi đã khác, cậu là người con trai đầu tiên khiến tôi thay đổi cách nghĩ...thì ra trên thế giới này cũng có ít nhất một người con trai không thích và yêu bằng hình thức bề ngoài của một người con gái....
Cảm ơn cậu rất nhiều...cậu đã đến bên tôi khi tôi thấy cô đơn nhất, khi tôi cần có người để tâm sự nỗi lòng của mình....
Trả Lời Kèm Trích Dẫn Bài Này