Thơ về Biển
Nhân dịp G pót bài về biển ở NT. Một vài bài thơ về biển của nhà thơ cũng là Bác sỹ Thái Anh.
BIỂN VẮNG
Biển lặng quá_ Chiều nay sao biển lặng
Giải cát buồn dưới nắng đợi sóng dâng
Bóng em dài...Chiều lẻ bóng bâng khuâng
Đợi anh mãi...đợi hoài trên biển vắng
Em viết tặng anh bài thơ rất ngắn
Thoáng nhìn trời , nhìn biển gắn tên anh
Mong "Hải ÂU" của em mãi yên lành
Vẽ từng chữ trên cát vàng óng ánh
Biển chiều nay lặng buồn không gợn sóng
Chắc biển còn nén lòng dưới đáy đại Dương
Để bờ kia khát mong nước tràn về
Sóng mới thả hết mình dâng cuồn cuộn
Biển đừng để giải cát buồn biển nhé
Hãy hôn bờ và hôn khẽ êm êm
Ru bờ say sưa ngủ giấc mềm
Hãy ru mãi bằng tiếng lòng của biển
Em ngồi đây , ngồi chờ anh đến
Chiều xuống rồi ta sẽ ngắm trăng lên
Giải bờ kia ôm sóng ngủ trong đêm
Em cũng muốn như bờ kia anh nhé
BIỂN VÀ TRỜI
Em đứng trên mỏm đá
Nhìn ra biển xa xa
Ở đó em thấy lạ
Biển và trời bên nhau
Em muốn anh là trời
Và em là biển cả
Biển đại dương êm ả
Soi bóng cả khung trời
Biển Đại Dương xanh ngời
Trời cũng xanh vời vợi
Gió biển hút mây trời
Mây trời ngã chơi vơi
Chao mình nghiêng với sóng
Trời có khi gió lộng
Cuốn nước biển vào lòng
Biển lắm khi ngừng sóng
Cho trời soi bóng xanh
Em ước em và anh
Là biển biếc trời xanh
Cùng kề vai sát cánh
Hát mãi khúc song hành
CHIỀU BUỒN TRÊN BỜ ĐẠI TÂY DƯƠNG
Lại một chiều đứng lặng trước biển xanh
Để nghe lòng mình nhớ về cố quốc
Nhớ quê hương,nhớ những người thân thuộc
Nhịp sóng lòng như sóng biển đang dâng
Xin hỏi trời cao mây đổ mấy tầng
Xin hỏi biển sâu- Sâu chừng mấy dặm
Biển trời đâu biết ta buồn lắm
Thật cô đơn trước biển cả bao trùm
Gió mây chiều và kể cả sao hôm
Cũng thờ ơ nơi xa xôi ngàn dặm
Chỉ có anh để tâm tình buồn chán
Nhưng anh đi rồi biết tâm sự cùng ai.?
EM VÀ BIỂN
Em với biển- chiều nay nghe biển hát
Biển tâm tình giữa bát ngát trời mây
Chiều vắng anh...Em thương nhớ đong đầy
Gom cát lại xây lâu đài thơ mộng
Em nhỏ bé trước biển trời lồng lộng
Nhưng tình em rộng lớn lắm anh ơi
Tiếng ru em vang xa mãi ngoài khơi
Cho biển dạt về tới nơi anh ngủ...
Có con thuyền đang neo...buồm ủ rủ
Lạnh sương mù bao phủ cả không gian
Em nhớ anh...gọi mãi giữa sóng tràn
Mà trước biển...Em vạn lần bé nhỏ..!
Nhỡ SPAM rồi. Thêm 1 bài nữa của nhà thơ HƯƠNG TUYẾT
BIỂN TÌNH
Chẳng ai biết từ ngàn xưa biển thở
Tiếng tình yêu trong con sóng mơ hồ
Chẳng ai biết vì sao em cồn cào nỗi nhớ
Nghĩ về anh....về tình biển....trong xanh
Vầng trăng đêm lạnh lẽo vẫn độc hành
Hằng Nga đi đâu để Cuội buồn chờ mãi
Lặng lẽ ngắm bên gốc đa ngây dại
Nước mắt trong veo...rơi xuống biển lạnh lùng
Em nơi này bao xa xót mông lung
Tự dối lòng em hay giận người tri kỉ
Sóng vẫn thế, vẫn dạt dào bền bỉ
Vỗ vào bờ...nhè nhẹ khúc nồng say
Anh có nhớ về em như đã nhớ bao ngày?
Khi sớm bình minh ửng hồng trên đôi má
Anh nhớ không cảm giác đầu...rất lạ
Biển một bên và hạnh phúc tràn đầy
Vẫn đám sương dày màu trắng xoá ngày xưa
Vẫn bờ biển xanh bãi cát tràn ánh nắng
Chỉ khác chút thôi....em cô đơn xa vắng
Và nơi kia...anh hạnh phúc một mình
Chuyện tình luôn buồn dù rực ánh bình minh
Dù nét tươi xinh vẫn đượm nồng ánh mắt
Biển vẫn thở lời thì thầm câu hát
Em cô đơn, yêu anh mãi....vụng về
Bờ cát dài trăng soi bóng ảo mê
Em lại thầm tin thêm một lần....vô vọng
Anh có biết mãi mãi tình vắng bóng
Là đau thuơng là em lại mỏi mòn
Nếu được một lần...xin yêu lại sắt son
Em sẽ chờ anh cho tình còn ươm mãi
Cho biển vẫn rì rào khúc tình ca ngây dại
Cho yêu thuơng luôn rộn rã...ngàn đời!
|