PHẬN BẠC (Sáng tác: Dzoãn Bình, 1971)
(Tình ta lay động đất trời.
Duyên tình bạc bẽo, mảnh đời chia hai.
Non cao, biển rộng, sông dài,
Đành thôi duyên phận lỡ làng trăm năm!)
(Thôi thế từ đây hết đợi nhau
Đường đi không kết nổi câu chào
Còn ai đâu nữa- người trong mộng
Duyên chẳng thành, xin hẹn kiếp sau.)
(Nam)
Tình đôi ta- nay, đã lỡ:
ngăn cách đôi nơi- gặp không dám chào.
Cớ sao trời nỡ đành ly tan, một người trong sầu nhớ,
một người ôm mặt khóc, duyên kiếp bẽ bàng.
(Nữ)
Còn chi đâu, anh đừng nói.
Hoa mất hương trinh, nhụy phai úa rồi.
Đếm đêm dài, ngậm ngùi, chua cay. Tại đời gây hờn oán,
em nào đâu có phụ lòng nhau.
(Nam+nữ)
Mình không duyên nợ- chấp nhận cho nhé anh ơi!
(Nam)
Giờ đây, lầu mộng theo gió bay, dã tràng XE CÁT biển đông.
(Nữ)
ĐỘNG GIÓ MƯA NGÂU, lệ đổ luyến thương.
(Nữ) Về đi anh SAY tình mới.
Xin hãy quên câu ngày xưa ước hẹn.
Những ân tình là bể dâu thôi,
(Nam+nữ)
Hiểu được em thì chớ mang buồn đau trách tình đổi thay.
Hầu như bài hát này không một ai ca đúng lời ở đoạn: "ĐỘNG GIÓ MƯA NGÂU, lệ đổ luyến thương.". Thường bị người ta hát sai thành: Đồng giọt mưa ngâu- sai bét. Con dã tràng đang ở biển, quay về đồng chi cho khổ thân dã tràng!!! Bản này, trên Âm nhac miền nam cũng có rồi nhưng mờ quá, UP bản này rõ, dễ nhìn hơn!
Bài được vothuyettham sửa đổi lần cuối vào ngày 09-09-2015, lúc 08:13
|