Xem riêng 01 Bài
  #2  
Cũ 07-12-2009, 01:58
ke vo danh's Avatar
ke vo danh ke vo danh vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Tem Sống
 
Ngày tham gia: 15-09-2009
Bài Viết : 928
Cảm ơn: 33
Đã được cảm ơn 6,529 lần trong 937 Bài
Mặc định Yêu ?! (Mathilde Tuyet Tran)

Yêu ?!

Nhân vừa đọc một cuốn tiểu thuyết có tính cách tự sự về số phận của những phụ nữ trẻ Việt Nam lấy chồng Hàn quốc, tôi tự hỏi, thế nào là yêu ? vì có người vẫn "yêu“ trong hoàn cảnh khốn cùng, bơ vơ, đơn thương độc mã, bị hất hủi, bị khinh bỉ, bị đánh đập, xuýt chết.

Trong đại chiến thứ hai, phụ nữ Hàn quốc gánh chịu rất nhiều thương tích nhục nhã của chiến tranh gây ra bởi quân đội Nhật bản, họ bị hãm hiếp, giết chết tàn bạo, bị bắt đi phục vụ như nô lệ…, một số phụ nữ Hàn đi theo hay bị bắt buộc phải theo về Nhật, đó là thế hệ tương đương với thế hệ cha mẹ tôi. Gần đây, tôi có dịp xem một phóng sự trên đài truyền hình Pháp về một số phụ nữ còn sống sót của thế hệ này. Năm phụ nữ trả lời cho câu hỏi, ước mơ lớn nhất và thầm kín nhất của họ là gì, rằng họ được mặc áo cưới một lần trong đời. Thế là, năm phụ nữ Hàn ấy, tuổi đã ngang ngửa tám mươi, được tặng mỗi người một bộ áo cưới trắng tinh có cả vương niệm và khăn phủ đầu, đứng chụp chung một tấm ảnh làm kỷ niệm! Các thế hệ sau đó, cũng chịu ảnh hưởng của chiến tranh một cách gọi là gián tiếp, vì gia đình bị chia cắt phân ly, tình cảm gia đình đổ nát, cho nên họ có thể có một cách nhìn bị biến đổi về các giá trị tinh thần thế nào là gia đình, thế nào là tình cảm.

Ngày nay, những người phụ nữ trẻ Việt Nam lấy chồng Hàn quốc, bỏ quê hương xứ sở theo chồng về nước chồng sinh sống, gặp nhiều khó khăn và tai tiếng, bị đánh đập, bị bắt phải lao động cực lực nuôi gia đình chồng, bị cô lập, bị hãm hiếp, bị thúc bách làm gái mãi dâm…, lúc cùng quẫn quá thì bị giết, tự tử hay tự tay giết chồng. Nhưng không phải tất cả mọi số phận lấy chồng Hàn quốc đều như thế, có người tìm được tình yêu nơi một người đàn ông Đại Hàn xa xôi. Tất cả, chỉ vì một chữ „yêu“ ?

Tôi liên tưởng đến một phim ngắn của Thổ Nhĩ Kỳ chiếu cách đây khá lâu tại Đức. Phim kể chuyện một người công nhân Thổ Nhĩ Kỳ, sau khi thuê được một căn hộ, về nước, đem vợ qua sống chung. Ông ta nhốt vợ trong nhà khi ông đi làm, không cho ra đường, tiếp xúc với xã hội chung quanh, ông ta đi chợ, mua sắm mọi thứ, bà vợ hàng ngày chỉ dọn dẹp, nấu ăn, ngồi sau cửa sổ đóng kín nhìn ra đường, nhìn sự sống. Chồng về nhà, ăn, làm tình, rồi ngủ. Ngày qua ngày cứ trôi như thế. Một hôm, bà biết được, chồng được mời đi ăn trong vòng bạn bè tối hôm ấy, bà vợ bèn trang điểm, diện quần áo sẵn sàng chờ chồng về cùng đi. Ông chồng mở cửa vào nhà, giật mình hốt hoảng khi thấy bà vợ đỏ rực vàng óng trong bộ quần áo truyền thống sặc sỡ, môi son má phấn đỏ chót, đầu phủ khăn có tua vàng bạc lủng lẳng, vội vàng xua tay, không tôi đi một mình, bà ở nhà…Thế là bà vợ chạy vào bếp, rút con dao, xông vào đâm chồng nhiều nhát như điên cuồng, ông chồng gục chết ngay sau cánh cửa.

Hai sự kiện, hai thời gian, hai không gian, nhưng cùng nói lên một điều, quẫn bách nào cũng gây ra phản ứng mãnh liệt, chỉ vì một chữ "yêu“ ? Đó là tôi chỉ muốn nhắc qua loa, những phản ứng ghen tuông dại dột, đọc trên báo chí như tạt át xít vào tình địch, cắt…chim chồng, chỉ vì một chữ "yêu“ ?

(tiếp)
Trả Lời Kèm Trích Dẫn Bài Này
7 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn ke vo danh vì đã gửi Bài viết hữu ích này:
Đêm Đông (07-12-2009), chienbinh (07-12-2009), hat_de (07-12-2009), huuhuetran (07-12-2009), manh thuong (07-12-2009), thanhtamstamp (10-12-2009), Tien (09-12-2009)