Phút Giây Man Mác
Sỏi đá chân đời dẫm sớm trưa
Biết bao vất vả nói sao vừa
Niềm mơ dang dở từ xuân trẻ
Cảnh sống thăng trầm tận nắng thưa
Chỉ biết vững vàng trên nẻo bước
Lần nhìn lặng lẽ gió mây đưa
Chiều nay chạnh nhớ hình xưa cũ
Man mác, bâng khuâng giữa ngọn lùa.
11/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Tiếng Tơ Lòng
Đêm ấy lang thang dưới bóng trời
Buồn buồn lặng lẽ ngắm mây trôi
Mênh mang khoảnh khắc hình thay đổi
Lững thững không gian cảnh rã rời
Giữa độ màu thu còn lởn vởn
Nỗi niềm dĩ vãng cố phai phôi
Hồn ta bất chợt lâng lâng cảm
Thấy ảnh thuyền quyên nở nụ cười...
11/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Muốn Nhưng Mà
Giận Nàng, ta giận biết bao nhiêu
Muốn vói bàn tay bứt sợi diều
Cho mỗi hoàng hôn thôi chạnh nhớ
Gợi niềm mộng ước trải phiêu diêu
Nhưng lo bên ấy ngày ba buổi
Và sợ nơi đây sớm tối chiều
Những lúc thẫn thờ khung quạnh quẽ
Cõi lòng da diết bởi tim kêu...
12/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Nỗi Trống Vắng
Giận dỗi nhau rồi đã mấy hôm
Chiều buồn thao thức vọng đầu non
Chập chờn kỷ niệm dài năm tháng
Tê tái tâm can tím mảnh hồn
Tiếp bước âm thầm theo ngõ lối
Lắng nghe da diết gợn từng cơn
Bâng khuâng, vương vấn hình trăng mộng
Rỉ rả trong tim nhịp tiếng đờn...
12/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Duyên Lành
Lặng lẽ thời gian xuôi tuế nguyệt
Chơ vơ góc quạnh, tím khung tầng
Mượn thơ nắn nót vơi sầu hận
Kéo gió đong đưa đẩy nhạt tàn
Đêm ấy thả hồn bầu lững thững
Hình ai nghiêng dáng nét thanh thanh
Cảm niềm hạnh ngộ hoà cung điệu
Thắm thiết duyên tơ, kết mộng vàng.
13/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Sợi Tơ Tình
Mỗi độ dừng chân bên lối ngõ
Nghe như trong gió tiếng cung đàn
Âm vang êm ả ru niềm mộng
Ấp ủ, sầu đau gửi lá vàng
Thắm thiết duyên tình dòng trắc trở
Tái tê tấc dạ nỗi bâng khuâng
Trăm thương, ngàn nhớ, hồn canh cánh
Bút mực thơ trăng thiếp với chàng...
13/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Nỗi Buồn Rỉ Rả
Canh khuya lặng lẽ bờ hiên vắng
Vương vấn trào dâng ngập cõi lòng
Nầy ánh thu huyền chan chứa gửi
Nọ lời nguyện ước mỏi mòn trông
Cứ hoài lởn vởn vờn tâm trí
Để mãi bâng khuâng níu mảnh hồn
Nhìn mảng lờ mờ sương trắng trải
Nỗi buồn rỉ rả giữa đêm đơn...
14/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Hôn Nhân Liều Lĩnh
Nhìn bạn gầy gò, thân quá khổ
Gia đình tan nát, cảnh sầu lơ
Ly hôn chồng vợ niềm đau đớn
Bỏ đám con thơ tuổi dại khờ
Thui thủi lạnh lùng ôm trĩu nặng
Đìu hiu vất vả quấn chơ vơ
Yêu đương khô cạn dòng rung cảm
Buộc trói làm chi để hiện giờ...
14/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Đem Lòng Nhớ Thương
Nam nữ ảnh hình đâu giống thể
Cửa nhà quê quán chẳng gần nhau
Vậy mà lởn vởn lời trao ấy
Như thể thân quen kiếp hẹn nào
Để những độ chiều nhìn bảng lảng
Nghe vườn cây lá trỗi lao xao
Bước chân lặng lẽ, bầu thanh vắng
Man mác tâm tư, nỗi nhớ trào...
15/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Tình Lỡ
Cách bến, đò ngang lỡ nhịp chèo
Nỗi niềm vương vấn mãi hoài theo
Để buồn khuya vắng hàn sương nhễu
Cho thoáng cành khô ngọn gió khều
Lặng lẽ nắng tà tia nhạt chiếu
Đìu hiu vườn lạnh dế sầu kêu
Tơ duyên trắc trở đàn đơn điệu
Rỉ rả âm vang dưới bóng chiều.
15/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Thương Thầm
Dáng em thanh tú, tính em hiền
Ăn nói ngọt ngào đượm nét duyên
Sở thích đam mê nuôi cá kiểng
Tối ngày luẩn quẩn ở ngoài hiên
Hai nhà kề cận xài chung giếng
Mỗi độ âm u trải lạnh miền
Nước ít có dùng nàng trụ bển
Để người lặng lẽ nỗi buồn tênh...
16/10/2020
Nguyễn Thành Sáng