Vâng, chú hay bác gì thì cũng được tất! Định nhắn rằng: "
Đừng gọi anh bằng chú"
, nhưng thôi, để...dịp khác vậy
!
Còn các bác nào mà
songthuong thấy "khó đăm đăm", dĩ nhiên không phải là vì khó tính. Mà vì chẳng qua là trong lúc săn tem, đã lỡ tay để nó sổng mất. Thành ra mới...tiếc của mà đăm chiêu thôi. Còn "dễ thương" thì chắc cũng sót ra lấy được vài bác.
Cứ vào chơi thường xuyên, ắt biết ngay đấy mà!
******
Cám ơn
songthuong đã có công mang Đỗ Hồng Ngọc vào giới thiệu. Bác này cũng vui tính lắm đây, vừa sắc sảo, vừa có chiều sâu. Nên có nhiều bài đọc rất được. Kỳ rồi về quê, có người bạn dấm dúi cho hai tác phẩm của bác này viết. Thế là trên xe đò vừa đọc, vừa...gật gù
. Đến nỗi xe tới bến hồi nào cũng không biết:
Cô
Tuyết Trần và
songthuong hơi có...thành kiến với cái đám Tây đấy nhá!
Cứ làm như chỉ có Á Châu mới yêu rồi mới cho này kia hử? Ối giời, bên Tây cũng khối ra cái cảnh: "
Tôi không yêu nhé! Tránh ra chỗ khác cho nước nó trong nhé!", còn không thì: "
Chưa cưới thì chưa...ấy a..."! Cho nên cái nhà bác Đỗ Hồng Ngọc rồi cũng phải chấp nhận rằng: Âu Mỹ, họ cũng lãng mạn lắm chứ có phải là đùa đâu!
Tuy nhiên, sự quan hệ xác thịt, theo kvd nghĩ: Một) Để thỏa mãn với điều kiện cả hai người cũng chấp thuận và đồng chịu trách nhiệm. Hai) Để là một thứ hồ keo, nhờ đó để kết chặt thêm tình...giao hảo
.
******
hat_de tiến bộ ra phết nhỉ
! Vâng, kvd cũng nghĩ thế! Tám mãi thì cũng mỏi miệng, khô cổ. Chi bằng cứ...ngả lưng giây lát để ngắm trăng treo. Nhỉ?