#41
|
||||
|
||||
CHÀO PHỐ, EM ĐI
Đã biết thừa là phố chẳng bình yên Trót cầm bút duyên rồi cứ buốt lòng như gió Ngậm que kẹo mòn xoay chiếc ô mưa - cầu vồng tiếc về chong chóng cỏ Hỏi lòng ta có - không nhau? Đã biết thừa là phố sẽ lại quên mau Có phải sinh nhật trầu cau đâu mà nhớ nhỉ? Đắng gì mấy giọt cà phê nâu mà vấp quá nhiều mộng mị Có là mây bay đâu mà cứ phải dối lòng... Mai này, muốn gặp phố thì sẽ phải lòng vòng Chắc chỉ dám tần ngần như bồ câu dưới mái nghiêng hong cho bờ vai mình lại vàng lấm nắng Cảm ơn nhé một gã khờ vẫn đợi chờ từng giấc mơ bên tà áo trắng Đã quạnh vắng cả những yêu thương Rồi chợt quạnh đắng những con đường Biết mình chỉ như vị khách trong mơ lạc loài nơi mái phố Gió sẽ cuốn rất miên man Thôi lặng đi ơ mấy mùa lá đổ Chào phố nhé, em đi... (Ngọc Duyên - Nha Trang)
__________________
Ai biết đâu ngày mai... |
#42
|
||||
|
||||
NHỚ EM, PHỐ Ở LẠI
Sao em biết phố chẳng bình yên? Chẳng qua là nhớ em lắm đó Phút xao động gửi vào ngọn cỏ Xanh bên đường nghe gió hát lao xao Sao em biết phố sẽ quên mau bước chân em đã in hằn phố nhỏ mắt em nghiêng nghiêng, ướt trong gió giọt cà phê nào biết dối lòng. Mai nhớ em sao phải lòng vòng? Như hòai niệm vẫn còn đấy chứ viết nên thơ, rộn ràng từng câu chữ Phố nhớ em hay nhớ bóng dáng ai? Phố còn đó, Phố mát đường dài Cho bồ câu tìm mình bên sợi nắng Như bài ca đang trong khỏang lặng Phố và em, Ai nhớ nhiều hơn ai? Nhớ em. Phố ở lại… |
#43
|
||||
|
||||
Hoa sữa trong chiều mưa
Mưa rơi trong chiều vắng Lối nhỏ không ai về Hoa sữa màu xanh thắm Ướt đẫm trong chiều mưa. Mỗi lần đi qua ngõ Hoa sữa rơi bên thềm Cài tóc ai biêng biếc Làm lòng ai rung rinh. Chiều mưa hoa sữa nở Sắc hoa thêm dịu dàng Vẫn mùi hương vấn vít Vẫn hai người... hoang mang Nhất định mai qua đây Ngắt một cành hoa sữa Tặng ai ngồi bên cửa Rồi ké nhìn hoa bay! (...)
__________________
Ai biết đâu ngày mai... |
#44
|
||||
|
||||
Nha Trang, em và tôi
Em là ánh biển chiều, Anh là bờ cát vắng. Tình ta con sóng biển... Vỗ mãi đến tận cùng. Em là thành phố biển, Anh là những con đường.. Đôi ta luôn gắn bỏ.. Vì phố biển thân thương. Em tên Xứ Trầm Hương.. Anh là cây bầu gió.. Tỏa hương trầm thơm ngát.. Cho tình ta bay cao. Đêm ta ngắm trăng sao, Bên sóng biển rì rào. Thì thầm ta khẻ nói, Yêu em lắm Nha Trang (Minh Triết - Nha Trang)
__________________
Ai biết đâu ngày mai... |
#45
|
||||
|
||||
Nhớ em và hoa sữa
Cho một chút Pa-ri Anh sẽ là thi sỹ Và còn gì nữa nhỉ? Mà anh chưa nghĩ ra Biết em thích lời ca Chuyện tình của hoa sữa Rồi chiều mưa bên cửa Em đã viết thành thơ Ngày ngày anh mong chờ Được đi qua ngõ vắng Trong những ngày đầy nắng Lén ngắm em và hoa Để bây giờ chia xa Vẫn nhớ hương hoa sữa Hình bóng em bên cửa Lưu luyến trong chiều mưa |
#46
|
||||
|
||||
Thơ về Biển
Nhân dịp G pót bài về biển ở NT. Một vài bài thơ về biển của nhà thơ cũng là Bác sỹ Thái Anh.
BIỂN VẮNG Biển lặng quá_ Chiều nay sao biển lặng Giải cát buồn dưới nắng đợi sóng dâng Bóng em dài...Chiều lẻ bóng bâng khuâng Đợi anh mãi...đợi hoài trên biển vắng Em viết tặng anh bài thơ rất ngắn Thoáng nhìn trời , nhìn biển gắn tên anh Mong "Hải ÂU" của em mãi yên lành Vẽ từng chữ trên cát vàng óng ánh Biển chiều nay lặng buồn không gợn sóng Chắc biển còn nén lòng dưới đáy đại Dương Để bờ kia khát mong nước tràn về Sóng mới thả hết mình dâng cuồn cuộn Biển đừng để giải cát buồn biển nhé Hãy hôn bờ và hôn khẽ êm êm Ru bờ say sưa ngủ giấc mềm Hãy ru mãi bằng tiếng lòng của biển Em ngồi đây , ngồi chờ anh đến Chiều xuống rồi ta sẽ ngắm trăng lên Giải bờ kia ôm sóng ngủ trong đêm Em cũng muốn như bờ kia anh nhé BIỂN VÀ TRỜI Em đứng trên mỏm đá Nhìn ra biển xa xa Ở đó em thấy lạ Biển và trời bên nhau Em muốn anh là trời Và em là biển cả Biển đại dương êm ả Soi bóng cả khung trời Biển Đại Dương xanh ngời Trời cũng xanh vời vợi Gió biển hút mây trời Mây trời ngã chơi vơi Chao mình nghiêng với sóng Trời có khi gió lộng Cuốn nước biển vào lòng Biển lắm khi ngừng sóng Cho trời soi bóng xanh Em ước em và anh Là biển biếc trời xanh Cùng kề vai sát cánh Hát mãi khúc song hành CHIỀU BUỒN TRÊN BỜ ĐẠI TÂY DƯƠNG Lại một chiều đứng lặng trước biển xanh Để nghe lòng mình nhớ về cố quốc Nhớ quê hương,nhớ những người thân thuộc Nhịp sóng lòng như sóng biển đang dâng Xin hỏi trời cao mây đổ mấy tầng Xin hỏi biển sâu- Sâu chừng mấy dặm Biển trời đâu biết ta buồn lắm Thật cô đơn trước biển cả bao trùm Gió mây chiều và kể cả sao hôm Cũng thờ ơ nơi xa xôi ngàn dặm Chỉ có anh để tâm tình buồn chán Nhưng anh đi rồi biết tâm sự cùng ai.? EM VÀ BIỂN Em với biển- chiều nay nghe biển hát Biển tâm tình giữa bát ngát trời mây Chiều vắng anh...Em thương nhớ đong đầy Gom cát lại xây lâu đài thơ mộng Em nhỏ bé trước biển trời lồng lộng Nhưng tình em rộng lớn lắm anh ơi Tiếng ru em vang xa mãi ngoài khơi Cho biển dạt về tới nơi anh ngủ... Có con thuyền đang neo...buồm ủ rủ Lạnh sương mù bao phủ cả không gian Em nhớ anh...gọi mãi giữa sóng tràn Mà trước biển...Em vạn lần bé nhỏ..! Nhỡ SPAM rồi. Thêm 1 bài nữa của nhà thơ HƯƠNG TUYẾT BIỂN TÌNH Chẳng ai biết từ ngàn xưa biển thở Tiếng tình yêu trong con sóng mơ hồ Chẳng ai biết vì sao em cồn cào nỗi nhớ Nghĩ về anh....về tình biển....trong xanh Vầng trăng đêm lạnh lẽo vẫn độc hành Hằng Nga đi đâu để Cuội buồn chờ mãi Lặng lẽ ngắm bên gốc đa ngây dại Nước mắt trong veo...rơi xuống biển lạnh lùng Em nơi này bao xa xót mông lung Tự dối lòng em hay giận người tri kỉ Sóng vẫn thế, vẫn dạt dào bền bỉ Vỗ vào bờ...nhè nhẹ khúc nồng say Anh có nhớ về em như đã nhớ bao ngày? Khi sớm bình minh ửng hồng trên đôi má Anh nhớ không cảm giác đầu...rất lạ Biển một bên và hạnh phúc tràn đầy Vẫn đám sương dày màu trắng xoá ngày xưa Vẫn bờ biển xanh bãi cát tràn ánh nắng Chỉ khác chút thôi....em cô đơn xa vắng Và nơi kia...anh hạnh phúc một mình Chuyện tình luôn buồn dù rực ánh bình minh Dù nét tươi xinh vẫn đượm nồng ánh mắt Biển vẫn thở lời thì thầm câu hát Em cô đơn, yêu anh mãi....vụng về Bờ cát dài trăng soi bóng ảo mê Em lại thầm tin thêm một lần....vô vọng Anh có biết mãi mãi tình vắng bóng Là đau thuơng là em lại mỏi mòn Nếu được một lần...xin yêu lại sắt son Em sẽ chờ anh cho tình còn ươm mãi Cho biển vẫn rì rào khúc tình ca ngây dại Cho yêu thuơng luôn rộn rã...ngàn đời! |
#47
|
||||
|
||||
Rau má
Mới nghe em chớ vội cười Cây rau má "sâm" của người xứ Thanh Miền quê bão lụt nắng hanh Vươn lên để sống chỉ nhành má thôi Cứ xanh rười rượi với đời Cứ chia sẽ tất cho người cháo rau Dù ai lận đận nơi đâu Dù ai sống giữa nhà lầu xe hơi Riêng vị rau má em ơi Vẫn còn ngai ngái trong người xứ Thanh Bao giờ em về quê anh Mà xem dấu vết kinh thành xa xưa Vĩ nhân và các đời vua Cũng từ rau má ốc cua nên người Mới nghe em chớ vội cười Cây rau má "sâm" của người xứ Thanh (Anh Đạt- Thanh Hoá)
__________________
Ai biết đâu ngày mai... |
#48
|
||||
|
||||
Điệu hò Thanh Hóa - Từ Nguyên Tĩnh
Nhiều người bảo, điệu hò Thanh Hóa quê tôi Nặng nhoc như con người do tả...dô ta.. Những lúc đi xa Tôi nhớ Con sông Xóm làng Câu hò muôn thuở Đất ngọt Đất lành Quê tôi Nắng nôi Nuôi Những câu hò Thanh Hóa Câu hò đưa vua chúa lên ngôi Thấm vào những cuộc đời nặng nhọc Có lẽ trong tiếng khóc Cũng nặng nhọc Ngàn năm Tôi mang câu hò đi đánh giặc Tôi mang câu hò đến sân trường Tôi mang câu hò vào giấc ngủ Tôi thành già nua Mai kia xuống mồ dù di nơi đâu về đâu Câu hò Thanh hóa Nặng nhọc Chắt chiu Chìm xuống vut cao dô tả...dô tà
__________________
Ai biết đâu ngày mai... |
#49
|
||||
|
||||
Về lại xứ Thanh-Phan Quế
“ Khu bốn đẩy ra...” Anh cứ muốn quay vào Thanh Hóa quê em mùa nắng hạ Đất phồn thực ngỡ như vừa khai phá Ngã Ba Môi thương mẹ lưng còng Ngày ấy gió lào thổi rạc miền Trung Câu hò biển xót lòng kẻ khát Hòn Trống Mái lặng thầm trinh bạch Độc Cước xẻ thân độ thế cứu người...! Bao nhiêu trăng cho hao khuyết đêm gầy Thanh Hóa đẹp lên ngày anh trở lại Câu thơ cũ vẫn còn neo bờ bãi Rau má núi Nhồi xanh lối về làng Hào trưởng họ Lê đế nghiệp Lam Sơn Sông Mã chảy dòng thơ Quang Dũng Hoa sim tím phận ai thì mỏng Người trai khói lửa chưa về lòng chị nghĩa trang Thanh Hóa Nghi Sơn cát trắng ra ràng Thanh Hóa Cầu Rồng ở bên Cầu Bố Đất làm lại hồng nhan níu người đến ở Câu vè xưa Cửa đạt đã lên đèn! Anh lên chùa xin em một cành sen Bữa cơm biển ấm no lòng niển Người con gái cho anh vị mặn Muối phù sa thấm đẫm mắt nhau nhìn...
__________________
Ai biết đâu ngày mai... |
#50
|
||||
|
||||
Thanh Hóa quê tôi, non sông liền mối
Hai mươi bốn huyện, nối kết liên đài Một thành phố, hai thị xã hoa cài Tạo thành khối sơn lâm trấn thủy Ai về Thanh Hóa, có nhớ Sầm Sơn Nhớ Bỉm Sơn, lại nhớ Nga Sơn Nhớ Triệu Sơn, lại nhớ Quan Sơn Còn đây Cẩm Thủy, Thọ Xuân thuở nào Sơn sơn, thủy thủy thanh tao Cho người Thanh Hóa dạt dào mến thương Núi Tùng ơi, Triệu Trinh lưu dấu Tây Đô ơi, nghĩa sĩ anh linh Lam Sơn ơi, áo vải phạt Minh Dựng xây non nước của mình Ngàn năm còn đó, bóng hình không phai Thanh Hóa quê tôi, Khi thời phất nghĩa dựng cờ Khi thời gối mộng trăng mơ đẹp tình Đi đâu cũng nhớ quê mình Bên dòng Sông Mã, nặng tình thiết tha. (Của thằng bạn)
__________________
Ai biết đâu ngày mai... |
|
|
Những Đề tài tương tự | ||||
Ðề Tài | Người Tạo Đề Tài | Trả Lời | Bài Mới Nhất | |
Kim Đồng (Nông Văn Dền) | Dat_stamp | Nhân vật Việt Nam | 0 | 29-10-2011 19:10 |
Văn hóa giao thông: Văn hóa... tiền sử? | Nguoitimduong | Linh tinh... lang tang... | 0 | 23-10-2011 00:22 |
Thư của Công ty Tem gởi đến bác Đoàn Văn Hài | asahi | Hội Tem Thừa Thiên Huế | 0 | 01-01-2011 01:25 |
Văn học + Lịch sử thời hại điện ?!!! | zodiac | Sự kiện | 3 | 11-11-2010 22:15 |
anh em họ Văn | hat_de | Trợ giúp Bạn chơi Tem | 11 | 13-11-2009 18:32 |