Quay lại   Diễn đàn/Forum VIET STAMP (VSF) > GIAO LƯU > Trong niềm Thân Ái

Trong niềm Thân Ái Nơi tâm sự, chia sẻ với nhau những Vui - Buồn trong cuộc sống.

Trả lời
 
Công Cụ Hiển Thị Bài
  #11  
Cũ 16-11-2014, 18:27
HanParis's Avatar
HanParis HanParis vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
 
Ngày tham gia: 19-02-2013
Đến từ: Paris - France
Bài Viết : 4,031
Cảm ơn: 10,439
Đã được cảm ơn 20,202 lần trong 3,980 Bài
Mặc định

TÂN ĐỊNH CỦA TÔI
Mến tặng bạn hiền Trương Hồng Đức



Minh Họa

Tôi đi để lại đường xưa
Cùng bao kỷ niệm nắng mưa bên đời …




Chả hiểu tại sao, nhưng hễ cứ nghe ai nhắc hoặc nói đến hai chữ Tân Định là tôi lại thâý lòng nao nao, xúc động một cách kỳ lạ. Không kềm được. Chỉ mới nghe đến hai chữ Tân Định không thôi là đã thâý cả một quãng đời thơ âú thần tiên như hiện ra trước mắt với biết bao kỷ niệm vui buồn thân yêu, cả một thời mới lớn vô tư đâỳ mơ với mộng, và cũng cả …một thời "đổi đời" khốn đốn chật vật lúc nào cũng chỉ nghĩ đến cái ăn, cái mặc….

Đã ở Saigon, ai mà chả biết hoặc chưa từng đi ngang qua nhà thờ Tân Định? Qua Hai Bà Trưng, con đường chính nối liền Phú Nhuận và…cứ thế đi thẳng tắp lên phố? Đi thẳng ra chỗ tượng đức Trần Hưng Đạo ở bến Bạch Đằng, giang sơn của Hải Quân, thì có lẽ chính xác hơn, nhưng phố Catinat và Bonard cũng đã nằm lẩn quẩn gần đâu đâý, chỉ cách có vài bước.

Cái đất Tân Định của tôi có nhiêù… thứ nổi tiếng lắm nhé. Rất rất nhiêù thứ. Những nhân vật trứ danh của vùng quận nhất Tân Định nói chung, và khu Nhà Thờ của tôi nói riêng, thì … ối thôi hằng hà vô số, nhớ sao cho hết, và kể sao cho xuể ? Một thí dụ nôm na thôi, tầm thường thôi, nhưng chắc chắn sẽ còn rất nhiêù người vào lứa tuổi sồn sồn như tôi khó mà quên cho được… Chú Hòa (còn được gọi một cách thân mật là Chí Hòa) có cái xe đâỷ bán sirop đá bào ở đâù cái hẻm đối diện với nhà thờ Tân Định. Những buổi trưa nắng gắt mà được sà vào dầm dầm khuâý khuâý một ly "đá nhận" thoang thoảng chút mùi chanh muối rồi chấm chấm mút mút từng muỗng đá bào có xịt xịt tí sirop mâù xanh mâù đỏ, thì cứ gọi là…coi ông mặt trời như…ne pas, đã khát và mát ruột gì đâu !!!

Lại nhớ hồi tôi còn đâù tắt mặt tối với cái quán café cóc (sau 75 âý mà, buôn bán nhì nhằng chỉ mong kiếm đủ tiền đi chợ hằng ngày thôi, có mâý ai mà chẳng phải thế, như tôi, nhỉ ?) cũng ở ngay đâù hẻm, đã biết bao lần chú Hòa thương hại "giải vây" cho tôi vay tạm từng cục nước đá BGI để tôi phục vụ bán café "sữa đá" hay "đen đá" cho những người vừa tan lễ nhà thờ ùa vào hàng loạt … khiến tôi lính quýnh tíu tít pha pha chế chế luôn tay không kịp thở ... và cái thứ hàng gì tôi bày bán cũng hết sạch nhẵn, chỉ trong nhấp nháy, sau những giờ tan lễ ngày chủ nhật.

Cái quán café cóc của tôi thật ra thì…chả có mâý người còn nhớ đến, nhưng nức tiếng lắm lắm cả Saigon lẫn Chợ Lớn là (quán đàng hoàng) Café Thu Hương nằm gần ngã tư đèn xanh đèn đỏ Hiền Vương ( Mayer cũ và bây giờ hình như là Võ thị Sáu thì phải). Ngày xưa, lúc đang còn trong thời kỳ nhắng nhố… sắp sửa thành người lớn, bọn ghiền ngồi café chúng tôi cứ phân vân không biết phải chọn café Văn Hoa Dakao hay Thu Hương Tân Định để được nghe những bài nhạc ngoại quốc "mới ra lò", thịnh hành nhất, romantique nhất … Văn Hoa thì nhạc hay, âm thanh hay và có mâý cô caissières yé yé xinh xẻo nhưng café lại chỉ tàm tạm thôi, nên chúng tôi đóng đô Thu Hương thường hơn, vả lại những hôm lười đi xa, tôi chỉ việc băng qua đường là đã tới, gần xịt.

Gần xịt hơn nữa là cái quán bánh xèo Đinh Công Tráng, rộn rịp từ xế xế chiêù cho đến tối khuya, lúc nào cũng tấp nập người và xe. Nghe nói sau gần 40 năm rồi mà đến bây giờ vẫn còn tấp nập xe và người, cả ngày lẫn đêm nữa cơ đấy !

Đi quá thêm vài ba bước nữa là tới cái ngõ hẻm của nghệ sĩ Tùng Lâm, danh tiếng thì ... cả nước biết. Tôi thường đi băng tắt ngang cái hẻm này mỗi ngày để ra chợ, cái hẻm đâm thẳng vào hông chợ, đâù hẻm có xe nước miá (pha lẫn với dâu Đàlạt) của chị Tám, trời thần ơi là ngon, nhất là được uống vào những buổi tối cúp điện. Có lẽ chưa có loại nước uống nào trên thế giới, theo tôi nghĩ, mà vừa rẻ, vưà đã khát, vừa ngon lại vừa bổ như nước miá, nêú đừng để ý đến cái đám nhặng xanh bay vần vũ trên những xác mía đã được ép lâý nước rồi, cũng như những đẵn miá chưa ép…

Cứ gì phải ra tận ngoài Hà Nội để mò đến Chả Cá Lã Vọng mới thưởng thức cho được cái món chả cá thì là chấm mắm tôm? Chả cá Sơn Hải ở ngay ngã ba Lý Trần Quán và Đinh Công Tráng (còn gọi là Calmette) mà không ngon ư? Cứ gọi là lịm cả người đi âý chứ! Và trong cái ngõ hẻm sát kế bên còn có một nhân vật, lúc còn sinh thời, đã từng làm mưa làm gió trong giới điện ảnh hồi đó: tài tử Đoàn Châu Mậu, bố của Tuyền, cô bạn học cùng lớp với tôi ở M.C. và cùng học violon với ông xã nhà tôi ở trường Quốc Gia âm nhạc. Một cô bạn tính tình hiền hậu, lành như cục đất, ai nói gì cũng chỉ ngỏn ngoẻn cười … Cô bạn này của tôi đã có dạo, trước 75 một chút, cùng với Đức Huy là một Duo khá nổi tiếng trong làng ca nhạc Saigon .

Cha Tr. của giáo xứ Tân Định những năm 70 cũng là một nhân vật được nhắc đến ... khá nhiêù, nhất là trong giới trẻ. Một thần tượng, một hiện tượng …lạ thì đúng hơn, đáp ứng được cái "máu hippie" của bọn choai choai chúng tôi thuở bấy giờ. Những buổi lễ của Cha, dành riêng cho giới trẻ, lúc nào cũng đông nghẹt !

Bọn con gái chúng tôi mê nhất là bộ râu quai nón của Cha, giọng nói từ tốn "lịm cả hồn" và những bài giảng rất là giản dị và cởi mở, những bài thánh ca soạn theo thể loại mới, nghe mà cứ "ngơ ngẩn cả người"..vì hay! Tôi biết, đã có khối con chiên ghẻ bỗng dưng trở thành … ngoan đạo, chăm chỉ sốt sắng đi lễ nhà thờ không bỏ sót chủ nhật nào, cũng chỉ vì …Cha. Và trong số những con chiên ghẻ đó có tôi.
Sát bên nhà thờ Tân Định là trường Thiên Phước. Ngôi trường đạo này là của các Sơ, chỉ nhận toàn con gái và có một đặc điểm rất dễ thương là bắt các nữ sinh phải mặc đồng phục váy mầu hồng thay vì mặc váy mâù xanh nước biển đậm và blouse trắng như các trường đạo khác (Couvent des Oiseaux, Régina Pacis và Régina Mundi…chẳng hạn ). Cứ đến giờ tan học là cả khu Tân Định nhộn nhịp hẳn lên với một đàn bướm mâù hồng khổng lồ ríu rít túa ra xúm đông xúm đỏ các gánh hàng rong túc trực sẵn trước cổng trường, trông vui mắt đáo để. Quà vặt của vùng Tân Định là có tiếng đâý. Có tiếng là ngon! Mà cũng có tiếng là đắt !

Chả thế mà người ta vẫn thường kháo với nhau là "Chợ Tân Định chỉ dành riêng cho những dân nhà giâù, bán toàn hàng "tuyển" nên mắc như quỷ (?). Mà cũng đúng thôi, tiền nào của nâý !" Chẳng ngoa tí nào sất, thật, dân vùng Tân Định, phần lớn là "có máu mặt" cả mà! Những ngôi nhà lịch sự xinh xắn trong các con hẻm tương đối rộng rãi nêú so với những con hẻm của các vùng khác, và những cửa tiệm khang trang buôn bán sầm uất ngoài mặt đường… đã nói lên rằng thì là…Quận Nhất không phải khi khổng khi không mà được gọi là Quận Nhất, nghĩa là nhất trong các quận của Saigon ! Và những lý do để dẫn chứng thì kể đến …mai, mốt cũng chưa hết.

Trước tiên phải kể đến lý do ... yên ổn: năm 68 trong trận Mậu Thân, cái đất Tân Định chả suy xuyển một mảy may nào, ở đâu nhốn nháo chứ quanh vùng tôi ở vẫn cứ êm ru bà rù. Và kiểm lại trong ký ức, tôi rất ít khi nghe nói tới các băng đảng anh chị xuất thân hay những hành vi phạm pháp xuất phát từ cái xứ Tân Định. Chỉ cần nhiêu đó thôi, thế đã đủ là lý do chính đáng hàng đâù chưa nhỉ, để chán vạn dân Saigon… ôm ấp giấc mơ có được "hộ khẩu" trong vùng này? Thế thì văn hóa nữa nhé?

Yểm Yểm thư quán trên đường Trần văn Thạch chắc nhiêù người trong giới chữ nghĩa vẫn chưa quên. Còn nữa, đối diện với chợ Tân Định, ngay đâù cái xóm sát với nhà thuốc bắc Kim Khuê (có trưng một ông hổ to thật to, và thật, đứng chình ình trong tiệm) là chỗ cho mướn sách với một kho truyện phong phú … không thể tả được! Trên thì giời dưới thì sách, thôi thì không thiêú một thể loại hay tác giả danh tiếng nào. Những Văn Bình Z.28, "Lửa cháy Thành Phiên Ngung", "Thủy Hử" hay Kim Dung hay Duyên Anh hay Ian Fleming...v..v.., đã góp cái vốn kiến thức cho biết bao già trẻ lớn bé không chỉ vùng Tân Định.
Còn giới văn nghệ sĩ tụ tập trong vùng này thì đông vô số kể. Nào là nữ ca sĩ Bạch Quyên và Tuyết Mai của những năm "hồi đó lâu lắm rồi", nào là nữ diễn viên kịch Mỹ Chi, nào là nữ sĩ Nguyệt Hồ nổi tiếng như cồn nhờ tài bói bài tây…

Nói chi đâu xa, cũng vào đâù những năm 60, ngay trong cái ngõ trước cửa Nhà Thờ của tôi, ông hàng xóm sọan giả Hoàng Khâm là … số dzách trong làng cải lương. Mỗi tối khuya mà thâý ông bách bộ đi tới rồi lại đi lui, phiá bên kia đường nhà thờ, để vắt tim nặn óc viết kịch bản dựng tuồng cho các gánh hát (hạng nhất thôi đâý nhé) là thiên hạ xung quanh nhìn bằng con mắt ngưỡng mộ ghê lắm. Hiệu uốn tóc Mô-Đéc (dâú sắc) sát bên nách hiệu thuốc tây của nhà tôi cũng được các tài tử giai nhân của cả Saigon tận tình chiêú cố. Cô em Lìn Dí làm chủ tiệm này còn bà chị Lìn Chế có thêm một tiệm nữa, cũng tên Mô-Đéc, nhưng nằm trên phố, đường Lê Lợi. Hai tiệm này lúc nào cũng đông nghẹt, nhất là vào những mùa Noel hay Tết, dễ thường khách đến "làm đầu"
phải chờ đến cả tiếng đồng hồ mới được phục vụ. Chú Cóong, chú Cai ... có những bàn tay bằng vàng, được các bà các cô "tán tiu" nhiêù nhất. Cứ vào đây là khắc biết hết tuốt tuồn tuột những chuyện "trong nhà ngoài phố" của … cả làng trên xóm dưới, bảo đảm!

Chỉ cách nhau chưa đâỳ ba phút đi bộ, mà cái vùng tôi ở có đến hai rạp ciné. Bên hông chợ là rạp Mô-Đẹc (dâú nặng) và mặt trước của chợ là rạp Kinh Thành. Hai rạp này thay phiên nhau chiêú những phim Ấn Độ và cao bồi hay ra phết, thỉnh thoảng để thay đổi không khí lại mời các gánh Cải Lương hay Hồ Quảng về trình diễn, làm nghẽn cứng cả xe cộ lưu thông vào những giờ sắp mở màn hay vãn tuồng. Đâý là những dẫn chứng (mê ly chưa?), liên quan đến "cái đâù", mà tôi chỉ đại khái sơ qua thôi. Còn "cái bụng" ư? Hai con đường Hiền Vương và Pasteur với một dẫy các hàng phở, món quốc hồn quốc túy vang danh khắp năm châu bốn biển, chả là cái nôi của nền văn hóa ẩm thực của nước Việt Nam đó sao? Dân sành sõi chỉ ăn phở thịt bò ở Pasteur hay phở gà trên đường Hiền Vương. Và Phở Pasteur đã trở thành bảng hiệu của vô số tiệm Phở, điển hình là ở Boston bên Mỹ, của Mr. Lê D.

Tiệm bán giò chả Bạch Ngọc và Phú Hương, cũng trên đường Hiền Vương thì ... lọ là phải ngôn, nổi tiếng quá xá trời là ngon không đâu bằng. Bánh dâỳ, bánh giò, chả cốm, chả quế, giò lụa, giò bò … không chê vào đâu được! Ăn giò chả của hai tiệm này với bánh mì nóng hôi hổi của lò Poitou gần đâý thì ngon phải biết, quên cả chết !

Ăn rồi lại muốn xơi thêm
No căng nứt bụng, cứ chêm, vẫn thèm…


Tôi còn nhớ, mãi, trong chuyến viếng thăm Little Saigon, cái cảm giác ngạc nhiên đến sững sờ khi bước chân vào lò giò chả Thái Bình trên đường Brookhurst. Cầm khoanh chả bò trên tay, cái mùi rau thì là ngào ngạt xộc vào mũi, xông thẳng lên óc. Chao ôi là quen thuộc! Là thân yêu! Trong một lóe chớp, dường như tôi thâý cả một quê hương Việt Nam, cả một bâù trời Tân Định ùa đến trước mặt. Tôi lặng cả người. Từ khi bị xa xứ, gần hai chục năm rồi, có lẽ đây là lần đâù tiên tôi được ngửi lại cái mùi chả bò quyến rũ này. Quyến rũ kỳ diệu cái khứu giác. Tôi cắn ngập răng, nghiến ngấu, mê mẩn. Quyến rũ thần tình cái vị giác. Không ngờ cái mùi, cái vị của một món ăn lại có sức khơi dậy kỷ niệm mãnh liệt dường âý. Tả làm sao cho xiết những xúc động của tôi lúc đó, lúc mang cái tinh túy đặc biệt của xứ sở tôi vào lòng ? Cám ơn lò giò chả Thái Bình đã cho tôi tìm lại hương vị độc đáo không bao giờ quên được này. Cám ơn cả Van´s bakery với những ô mai, những bánh mứt đủ các loại gợi cho tôi nhớ biết mâý cái tuổi nhỡ nhỡ nhàng nhàng, lúc nào trong túi cũng sẵn, trong miệng cũng ngậm, ghiền ô mai như trẻ con nhai kẹo chewing gum. Tôi mua nhiêù lắm, mỗi thứ ô mai "Bắc Việt" mâý lạng, đem về Đức, để khi nhấm nháp thì nhớ ngược trở lại những ngày phiêu lưu, ôi tuyệt vời, bên Cali.

Nhưng thôi, đấy là một "thế giới nhớ" khác vẫn rất rất đậm nét (còn mới toanh), bây giờ tôi đang nhớ Tân Định, nhớ cái khu Tân Định của tôi cơ mà.

Tôi đang kể đến đâu nhỉ? Gì nữa nhỉ? À, cái quán điểm tâm cơm tấm bì, gần bên
trường dậy lái xe hơi của ông nghị sĩ trường dậy lái xe hơi của ông nghị sĩ Huyền, cũng vẫn trên đường Hiền Vương, không thể không góp phần vào "nghệ thuật ăn uống" của vùng Tân Định. Cô Mỹ Trinh, cô láng giềng của quán này bây giờ lại góp phần vào nền kịch nghệ hải ngoại bên Mỹ nữa đâý.

Và nhắc đến tiệm hòm Tobia thì không ai là không biết. Không chỉ nổi tiếng ở Việt Nam mà thôi, tôi đã thâý bảng hiệu Tobia ở miền Nam Cali nữa cơ. Hình như bây giờ nằm trên đường Newland street của thành phố Westminster, trước đó thì trên đường Edinger? Không biết tiệm bán hòm này có liên hệ gì với vợ chồng Bùi và Cathy Tobia Tân Định, những người vẫn hay ngồi cùng ...chiêú với vợ chồng tôi vào những ngày cuối tuần, hồi còn ở bên nhà?

Những "tai to mặt lớn" cũng không thiêú, khét tiếng nhất phải kể đến ngài "Th. đen" với chiếc xe Camaro độc nhất vô nhị, luých vô cùng, nhất xứ, vào những năm đâù 70. Đối diện với tư dinh (bên trong cũng luých không kém, sau 75 trở thành trường Mẫu giáo) của ông vua điện lạnh này là tiệm Trinh shoes. Một biệt danh lẫy lừng trong giới ăn mặc thời trang của Saigon: Hảo Trinh shoes, giới trẻ "xịn" thời đó ai mà chẳng biết ?

Sở dĩ nói vòng vo, nhắc nhở tùm lum là tại vì ... nhớ quá đâý mà. Chả là đêm qua nằm mơ, tôi thâý tôi đang đi chợ hoa, những ngày giáp Tết, ở bên nhà, ở Tân Định, ở trước cái cửa hàng Pharmacie nhà tôi. Tự dưng thâý quặn ruột nhớ nhà, nhớ Tân Định, nhớ cái không khí tấp nập không có chỗ len chân trên những ngã đường xung quanh nhà thờ vào những đêm Noel, nhớ cái tíu tít rộn rịp mua sắm của những ngày sắp Tết, nhớ lung tung, nhớ đủ thứ, nhớ ơi là nhớ, nhớ quay nhớ quắt, nhớ như điên như dại, nhớ chín ruột chín gan,
như điên như dại, nhớ chín ruột chín gan, nhớ quá lắm ... Tân Định của tôi ơi !!!

Trong chuyến Mỹ du vừa mới đây, mâý tháng trước, tôi như tìm thâý lại được một phần nào cái hồn của quê hương tôi trên xứ người. Đứng giữa khu Phước Lộc Thọ, bên tai nghe ríu rít đủ các thứ giọng của cả ba miền Trung Nam Bắc, trước mặt và xung quanh chỉ toàn những khuôn mặt của người cùng xứ sở, tôi thâý nỗi buồn tha hương vơi đi rất rất nhiêù. Và dường như tôi hít thở được mùi vị của quê hương tôi đâu đây, trên những tấm bảng hiệu đề chữ Việt, qua những món ăn thức uống thuần túy của dân tộc tôi, và có đôi lúc tôi đã thoáng gặp lại cái khu Tân Định ngày xưa của tôi, ẩn hiện, bàng bạc, ngay trong khu thương xá này, cách nửa vòng trái đất chứ không phải ở trong lòng nước Việt Nam .


… Ai về Tân Định xóm tôi
Cho tôi nhắn nhủ đôi lời nhớ thương
Xa rồi những sáng mù sương
Hoàng hôn nhạt nắng giáo đường thánh ca
Tôi quỳ hồn bỗng mưa sa …

BÍCH VÂN - Tháng 8 năm 2004


Nguồn : http://newvietart.com/index2.11.html
__________________
3T -> Thân Thiện - Trí Thức - Tình Nghĩa

Trăm Năm Trong Cõi Người Ta
Tem Bì Bưu Ảnh Là Moa Ưa Rùi
Văn Chương Súng Ống Nửa Mùa
Chõ Mồm Một Tí Nói
Đùa Ace Ơi!
Trả Lời Kèm Trích Dẫn Bài Này
4 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn HanParis vì đã gửi Bài viết hữu ích này:
cuongcanna (04-04-2015), hongduc2008 (18-11-2014), nam_hoa1 (01-04-2015), NHL-2014 (16-11-2014)
  #12  
Cũ 31-03-2015, 18:09
HanParis's Avatar
HanParis HanParis vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
 
Ngày tham gia: 19-02-2013
Đến từ: Paris - France
Bài Viết : 4,031
Cảm ơn: 10,439
Đã được cảm ơn 20,202 lần trong 3,980 Bài
Thumbs up

Nhắc đến Tân Định là nhắc đến trường Văn Minh, nhưng đối với HS chương trình Việt thì dân TĐ ngày xưa đa số đều biết qua trường Huỳnh Thị Ngà (như màu tem quốc nội ố vàng vì thời gian ). Ý mà hình như mé nhà của ông chủ tiệm tem HĐ thì phải? Tiền bối Trần Đình Phước đã viết nhiều về Tân Định Tình Yêu của tôi, đặc biệt là bài viết về trường này.



Ảnh Hàn Minh Họa

(Kính gửi đến Quý Giáo Sư, các cưu học sinh trường Huỳnh Thị Ngà và những ai có kỷ niệm với Tân Định)


Trường Huỳnh Thị Ngà, số 10 đường Trần Nhật Duật, Tân Định – Quận Một, có thể nói là một trong những trường tư thục có mặt lâu đời ở vùng Tân Định. Trường mang tên Bà Huỳnh Thị Ngà và do chính bà làm Hiệu Trưởng.

Được thành lâp vào năm 1947 từ một dãy nhà chỉ vài căn, với một số lớp ở bậc Tiểu Học lúc mới khai giảng. Dần dần phát triển thêm bậc Đệ Nhất Cấp, Đệ Nhị Cấp và mở thêm Nội Trú dành cho nữ sinh. Trường mở cả hai buổi sáng và chiều. Buổi sáng thì dành cho các lớp chọn Anh Văn là sinh ngữ chính, buổi chiều thì dành cho các lớp chọn Pháp Văn là sinh ngữ chính và các lớp bậc Tiểu Học. Buổi tối thì dành cho các lớp luyện thi, cũng như các lớp Thất + Lục, Ngũ + Tứ và Tam + Nhị dành cho người lớn tuổi hoặc học sinh không có điều kiện đến lớp vào ban ngày.



Thẻ học sinh trường Huỳnh Thị Ngà

Một điều, phải công nhận bà Huỳnh Thị Ngà là một phu nữ đảm lược và tài giỏi, nên mới có thể chèo chống và điều hành được ngôi trường do bà làm Hiệu Trưởng đứng vững vàng cho đến ngày 30/04/1975.

Trường của bà phải đương đầu và cạnh tranh với các trường chung quanh như: Đông Tây Học Đường, Nguyễn Công Trứ, Tân Thạnh, Tân Thịnh, Vạn Hạnh, Văn Lang, Văn Hiến, Việt Nam Học Đường, Vương Gia Cần. Tuy nhiên, học sinh ghi tên học trường Huỳnh Thị Ngà cũng khá đông. Đa số học sinh nhà ở vùng Tân Định, Đa Kao, Thị Nghè, Phú Nhuận.

Ngoài ra có cả các học sinh ở vùng ngoại ô hay xa Sài Gòn như: Gò Vấp, Hạnh Thông Tây, Xóm Mới, Hóc Môn, Bà Điểm, Thủ Đức, Thủ Dầu Một, Biên Hoà. Nữ sinh nội trú trường Huỳnh Thị Ngà cũng là một trường hợp đặc biêt, mà ít có trường tư thục nào khác mở ra vào thời đó.


Nhóm nữ sinh nội trú Huỳnh Thị Ngà, Sài Gòn thời 72-74


Đích thân bà Hiệu Trưởng trông coi về kỷ luật, trật tự và nề nếp của trường. Mọi vi phạm đều một tay bà giải quyết. Nhẹ thì cảnh cáo, nếu trường hợp trầm trọng là bà đuổi ngay. Bà được sự trợ giúp của môt giám thị mẫn cán là ông Sáu Già. Thư ký lo về kế toán và sổ sách có cô Ba cũng lớn tuỗi. Vào đầu tháng, từ ngày một đến ngày năm. Đây là thời gian qui định học sinh phải đóng học phí. Lúc đó được tăng cường thêm các con gái của bà là chị Bạch Tuyết và chị Ngọc Dung. Học sinh nào đóng học phí trễ thì có ông Sáu gìà nhắc nhở.
Thành phần giáo sư của trường Huỳnh Thị Ngà so ra không thua kém bất cứ trường tư thục nào của thành phố Sàigòn thời đó. Bà Ngà mời các giáo sư có uy tín, nhiều kinh nghiệm giảng dạy như các thầy: Cù An Hưng, Kiều Thề Đức, Nguyễn Đăng Đại, Nguyễn Ngọc Huân, Mai Xuân Đạo, Nguyễn Đức Hoán, Huỳnh Văn Mĩ, Uông ngọc Thạch, Vĩnh Đễ, Đinh Thế Vinh, Nguyễn Trong Cơ, Lâm Tấn Văn, Huỳnh Văn Tàu, Chí Thành, Nguyễn Văn Khánh, Thuần Nhân, Huỳnh Công Khanh, Nguyễn Kim Quang, Phùng Ngọc Diệp… Vì thế trong các kỳ thi Trung Học Đệ Nhất Cấp, Tú Tài Một và Tú Tài Hai, tỷ lệ học sinh của trường đậu rất nhiều và đạt các thứ hạng cao.

Ở đây! phải nói thêm về vài giáo sư đặc biệt như: thầy Huỳnh Văn Mĩ dạy môn Pháp Văn từ Đệ Tứ đến Đệ Nhất. Thầy là một trong những Võ Sư sáng lập môn phái Hàn Bái Đường. Dáng thầy to, cao. Trong giờ thầy dạy, không một học sinh nào dám ốn ào hay sao lảng. Thầy rất nghiêm khắc đối với học sinh cả nam lẫn nữ và sẵn sàng có biện pháp nếu học sinh nào không vâng lời hay có thái độ vô lễ. Thầy mất năm 2004 tại Nam Cali. Lúc sinh thời không nghe nói đến vợ thầy! Sau khi dạy học xong, thầy đi bộ về căn nhà nằm phía đối diện trường, cách nhà vũ sư Nguyễn Trọng mấy căn.




Thầy tự đi chợ và nấu ăn lấy. Trong đám con thầy có một người con tên HVH. Anh đẹp trai, giỏi võ và là Sinh Viên Sĩ Quan Quân Y, do đó được nhiều nữ sinh trường Huỳnh Thị Ngà mến mộ ông bác sĩ tương lai. Hiện bác sĩ HVH và gia đình đang định cư ở Florida.

Người thầy thứ hai là thầy Huỳnh Văn Tàu. Dáng thầy ốm cao, cái miệng móm với nụ cười hiền hoà. Thầy có phương pháp dạy môn Vật Lý và Hoá Học rất hấp dẫn, nhất là cách đơn giản Đinh Luật Faraday và cân bằng các phương trình phản ứng Hoá Học rất nhanh và gọn. Thầy đơn giản cho đến cuối cùng không thể nào đơn giản được nữa. Học sinh hầu như có mặt đầy đủ trong giờ thầy dạy. Thầy Huỳnh Văn Tàu cũng đã qua đời tại Việt Nam.


Người thầy thứ ba dạy môn Vạn Vật là thầy Nguyễn Kim Quang. Dáng cao, nước da đen sẫm. Đặc biệt, quanh năm suốt tháng, thầy luôn luôn bận bồ đồ trắng, ủi thẳng nếp đến lớp dạy học. Các nữ sinh thắc mắc hỏi. Thầy chỉ cười và không nói gì hết!


Ngoài việc các học sinh học văn hoá ở trường. Bà Hiệu Trưởng luôn luôn khuyến khích và động viên các học sinh tham gia các hoạt đông văn nghệ và phục vụ cộng đồng. Thỉnh thoảng các học sinh trường Huỳnh Thị Ngà đi thăm và trình diễn cho các quân trường, xuất hiện trên phương tiện vô tuyến truyền thanh và truyền hình.


Các ca sĩ Phương Đại, Trang Mỹ Dung, thần đồng Phương Mai, Kim Dung, vũ bộ Song Kim của hai chị em sinh đôi nhà ở đường Mã Lộ cũng xuất thân là học sinh của trường. Năm 1965, môt nam sinh của trường là một trong mười thí sinh trúng cách cuôc thi Tuyển Lưạ Ca Sĩ do Đài Phát Thanh Sàigòn tổ chức ở Rạp Quốc Thanh. Vào dịp Tết Nguyên Đán, các lớp học cũng đều tổ chức văn nghệ tất niên. Bà chia thời giờ đến từng lớp thăm và khích lệ học sinh.




Vào năm Mậu Thân 1968, sau vụ tổng công kích Mậu Thân. Các học sinh của trường tham gia các lớp cứu thương và tình nguyện giúp dựng nhà cho đồng bào chiến nạn ở Trung Tâm Petrus Ký. Ngoài ra, mỗi khi có thiên tai, lũ lụt, bao giờ nhà trường cũng tổ chức lạc quyên gây quỹ rất là sôi nổi. Các nữ sinh có tiếng là hoa khôi của trường được mời ôm thùng lạc quyên đến từng lớp, để vận đông và được hầu hết học sinh hưởng ứng.

Diện tích trường Huỳnh Thị Ngà không lớn, không có sân chơi, không có cây cối cho bóng mát. Vào giờ ra chơi, nhà trường đóng cửa sắt lại vì sợ học sinh ra ngoài bị tai nạn. Do đó học sinh chỉ quanh quẩn trong lớp hoặc chạy lên chạy xuống theo cầu thang mà chơi. Lúc này là lúc mà ông Sáu già mệt nhất.

Tay ông cầm cây roi, đi tới, đi lui để học sinh trông thấy không dám quậy phá, Khi chuông reng báo hiệu vào lớp, ông Sáu mới có thể thở được một chút. Sau đó chờ cho đến giờ học sinh ra về thì ông Sáu lại tiếp tục nhiệm vụ và lần này ông vất vả hơn nhiều, vì học sinh ào ra như ong vỡ tổ. Bao nhiêu năm ông Sáu già làm giám thị, nhưng chưa thấy bất cứ học sinh nào dám hỗn hào với ông.


Học sinh trường Huỳnh Thị Ngà muốn ăn quà bánh là phải thưởng thức trước khi tiếng chuông vào lớp và sau khi tiếng chuông báo hiệu ra về. Nào chè đậu xanh, đậu đỏ bánh lọt nổi tiếng Huỳnh Thị Ngà (tên được đặt, có lẽ vi trí gần trường), xe bánh kem của gia đình có cô con gái tên Mai, xe bò viên của ông Tàu. Ông vừa bán, vừa chơi đổ xí ngầu ăn bò viên, quán cà phê nhỏ của chị Tư, xe nước mía chị Hai, nằm góc đường Trần Nhật Duật và đường Trần Quang Khải, có cô em gái tên Dung. Đối diện là quán cơm tấm Ngọc Long của con dâu nghệ sĩ Bảy Nhiêu. Giải trí thì có đá banh bàn của bà Sáu, thêm giải khát trà Huế. Còn trốn học đi xi nê thì có các rạp Kinh Thành, Modern, Văn Hoa, Casino Đa Kao và Asam.

Các nơi này cũng tương đối gần trường. Nếu không có tiền thì xem các nghệ sĩ tập tuồng hát bộ ở đình Phú Hoà hay đình Sơn Trà, hoặc kéo nhau đi tắm sông trong Hảng Nông Cơ, nằm cuối đường Trần Nhật Duật.


Học sinh trường Huỳnh Thị Ngà sau khi rời trường, thỉnh thoảng cũng trở về thăm bà Hiệu Trưởng, thăm ông Sáu già, thăm cô Ba và thăm lại ngôi trường xưa với nhiều kỷ niệm. Vài ngày trước 30/04/1975 gia đình bà Huỳnh Thị Ngà đã di tản ra khỏi Việt Nam. Trước đó bà có hai người con là chị Châu Bạch Tuyết và Châu Anh Tuấn đi du học Tây Đức vào khoảng cuối thập niên bảy mươi.


Sau này trường Huỳnh Thị Ngà bị tịch thu. Có lúc được dùng làm trụ sở của Ủy Ban Nhân Dân Phường Tân Định, rồi thành trường Đại học Pháp Lý và lần lượt chuyển giao qua nhiều cơ quan khác nhau. Bây giờ là Trung Tâm Điều Hành Chương Trình Chống Ngập Nước.


Tháng 10, năm 1992 tôi đến Hoa Kỳ. Sau khi hỏi thăm bạn cũ và có số điên thoại của bà Huỳnh Thị Ngà. Tôi gọi thăm bà ngay. Một lúc sau bà nhận ra tôi, vì khi còn là học sinh trường Huỳnh Thị Ngà. Tôi thường tham gia các buổi trình diễn văn nghệ và công tác phục vụ cộng đồng, nên có dịp gặp bà nhiếu lần, vì thế bà dễ nhớ tôi. Bà chúc mừng gia đình tôi đã đến được bờ tư do. Bà cho biết rất nhớ ngôi trường thân yêu, mà bà vừa làm chủ, vừa làm Hiệu Trưởng. Bà ước mong có ngày trở về, để lấy lại ngôi trường mà bà đã đổ bao nhiêu công sức và mồ hôi tạo dựng. Tuy nhiện, giấc mơ của bà không bao giờ trở thành hiện thực. Bà ra đi đột ngột vài tháng sau đó, ở tiểu bang Virginia, hưởng thọ 70 tuổi.


Hôm nay viết vài hàng về ngôi trường thân yêu, để tưởng nhớ đến bà Hiệu Trưởng Huỳnh Thị Ngà. Một phụ nữ với nghị lực phi thường, giỏi tài quán xuyến, mà các học sinh đều luôn luôn kính mến. Tôi vẫn không quên tên các con của ba: anh Chánh, chị Bach Tuyết, chị Ngọc Dung, Tuấn, Ngọc Thủy, Huy và con trai út của bà là Ngọc Thắng. Mặc dù là con của bà Hiệu trưởng, nhưng rất là khiêm nhường và hay giúp đỡ những học sinh có tinh thần hiếu học, nhưng hoàn cảnh thiếu thốn, khó khăn.


Xin có vài hàng về ngôi trường thân yêu Huỳnh Thị Ngà. Một nơi đã cho tôi nhiều kỷ niệm thời thơ ấu.

Trần Đình Phước – San José – Tháng 9, năm 2011

Nguồn : http://www.huynhthinga.com/ngoi-truo...-tan-dinh.html
__________________
3T -> Thân Thiện - Trí Thức - Tình Nghĩa

Trăm Năm Trong Cõi Người Ta
Tem Bì Bưu Ảnh Là Moa Ưa Rùi
Văn Chương Súng Ống Nửa Mùa
Chõ Mồm Một Tí Nói
Đùa Ace Ơi!

Bài được HanParis sửa đổi lần cuối vào ngày 31-03-2015, lúc 18:11
Trả Lời Kèm Trích Dẫn Bài Này
2 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn HanParis vì đã gửi Bài viết hữu ích này:
cuongcanna (04-04-2015), manh thuong (01-04-2015)
  #13  
Cũ 31-03-2015, 18:19
HanParis's Avatar
HanParis HanParis vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
 
Ngày tham gia: 19-02-2013
Đến từ: Paris - France
Bài Viết : 4,031
Cảm ơn: 10,439
Đã được cảm ơn 20,202 lần trong 3,980 Bài
Mặc định

Trường trung học tư thục
Huỳnh Thị Ngà, Sài Gòn (1947 - 1975)


Được thành lập vào năm 1947, Trường mang tên người sáng lập là Bà Huỳnh Thị Ngà và do chính bà làm Hiệu Trưởng. Sau giải phóng, bà Ngà ra nước ngoài sinh sống, trường bị chuyển đổi mục đích sử dụng nhiều lần, hiện tại là Trung Tâm Điều Hành Chương Trình Chống Ngập Nước.





































Hình ảnh từ các cựu học sinh của trường, xin chân thành cảm ơn các anh chị!
__________________
3T -> Thân Thiện - Trí Thức - Tình Nghĩa

Trăm Năm Trong Cõi Người Ta
Tem Bì Bưu Ảnh Là Moa Ưa Rùi
Văn Chương Súng Ống Nửa Mùa
Chõ Mồm Một Tí Nói
Đùa Ace Ơi!
Trả Lời Kèm Trích Dẫn Bài Này
4 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn HanParis vì đã gửi Bài viết hữu ích này:
cuongcanna (04-04-2015), hongduc2008 (01-04-2015), manh thuong (01-04-2015), nam_hoa1 (01-04-2015)
  #14  
Cũ 04-04-2015, 17:46
HanParis's Avatar
HanParis HanParis vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
 
Ngày tham gia: 19-02-2013
Đến từ: Paris - France
Bài Viết : 4,031
Cảm ơn: 10,439
Đã được cảm ơn 20,202 lần trong 3,980 Bài
Smile

Nhìn mấy ảnh xưa này trông rất hay, mới đó mà đã hơn 40 năm rùi. Tôi cũng tình cờ nhìn lại hai ảnh xưa dưới đây chụp lúc chiến tranh Việt Trung đang bùng nỗ năm 1979. Không phải là cựu Hồ Thị Ngà nha. Một số người trong ảnh là Việt gốc Hoa, lúc đó đang tham gia học tiếng Anh để biết tiếp xúc với người nước ngoài. Có thể không còn ở quốc nội, nhưng biết đâu ngày nay đã trở thành thành viên của VSF và ST tem bì dữ dội lắm, có gì hú với Hàn một tiếng nhé. Hàn nhớ một cô tên Phụng, một cô tên Nga. Chủ đề tem bì xịn đây.


+

Made in An Bình - HCM city on 1979

__________________
3T -> Thân Thiện - Trí Thức - Tình Nghĩa

Trăm Năm Trong Cõi Người Ta
Tem Bì Bưu Ảnh Là Moa Ưa Rùi
Văn Chương Súng Ống Nửa Mùa
Chõ Mồm Một Tí Nói
Đùa Ace Ơi!
Trả Lời Kèm Trích Dẫn Bài Này
2 Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn HanParis vì đã gửi Bài viết hữu ích này:
cuongcanna (04-04-2015), NHL-2014 (04-04-2015)
  #15  
Cũ 04-04-2015, 20:44
cuongcanna's Avatar
cuongcanna cuongcanna vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
 
Ngày tham gia: 26-08-2014
Bài Viết : 261
Cảm ơn: 855
Đã được cảm ơn 1,208 lần trong 255 Bài
Mặc định

Hoài niệm, không xa những 40 năm nhưng cũng đủ lâu để nhớ. Hi hi. Nhiều thứ trôi qua đã lâu nhưng vẫn hiện hữu như mới hôm qua bác nhỉ. .
__________________
Họ tên: Trần Văn Cường - Di động: 0969.03.02.02
Địa chỉ: 125 Phạm Đình Toái, khối Tân Liên, Phường Hòa Hiếu, Thị xã Thái Hòa, Nghệ An, Việt Nam.
Chủ đề (Ngày 05/11/2015 edit lại): Tem Việt Nam
Trả Lời Kèm Trích Dẫn Bài Này
Thành viên sau đây nói lời CẢM ƠN bạn cuongcanna vì đã gửi Bài viết hữu ích này:
HanParis (04-04-2015)
  #16  
Cũ 04-04-2015, 20:55
HanParis's Avatar
HanParis HanParis vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
 
Ngày tham gia: 19-02-2013
Đến từ: Paris - France
Bài Viết : 4,031
Cảm ơn: 10,439
Đã được cảm ơn 20,202 lần trong 3,980 Bài
Mặc định

Trích dẫn:
Nguyên văn bởi cuongcanna Xem Bài
Hoài niệm, không xa những 40 năm nhưng cũng đủ lâu để nhớ. Hi hi. Nhiều thứ trôi qua đã lâu nhưng vẫn hiện hữu như mới hôm qua bác nhỉ. .
Như hôm qua nhưng nếu cháu ngâm tem bì những 40 năm chắc không còn đi đòi được đâu! Chúc Cường vui vẽ cuối tuần.
__________________
3T -> Thân Thiện - Trí Thức - Tình Nghĩa

Trăm Năm Trong Cõi Người Ta
Tem Bì Bưu Ảnh Là Moa Ưa Rùi
Văn Chương Súng Ống Nửa Mùa
Chõ Mồm Một Tí Nói
Đùa Ace Ơi!
Trả Lời Kèm Trích Dẫn Bài Này
Trả lời


Quyền hạn của Bạn trong mục này
You may not post new threads
You may not post replies
You may not post attachments
You may not edit your posts

BB code đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt

Chuyển đến:

Những Đề tài tương tự
Ðề Tài Người Tạo Đề Tài
Chuyên Mục
Trả Lời Bài Mới Nhất
Bức Ảnh Lịch Sử Từ Khung Cửa Sổ HanParis Các loại khác 1 04-06-2015 17:27
Thông báo về việc tháo dỡ khung trưng bày Tem Poetry Thông báo từ Ban Tổ chức 2 26-11-2010 21:00
Ngày dỡ khung Đêm Đông Thông báo từ Ban Tổ chức 1 28-11-2009 08:30
Ngày ráp khung Nguoitimduong Triển lãm Viet Stamp lần thứ 3 5 21-11-2009 08:50
Con Tem nhỏ - Mở ra khung trời lớn Heo Con Café VietStamp 1 03-02-2008 15:38



©2007-2024 Diễn đàn Viet Stamp
Cơ quan chủ quản: Câu lạc bộ sưu tập tem Viet Stamp (VSC)
Giấy xác nhận cung cấp dịch vụ mạng xã hội trực tuyến số 87/GXN-TTĐT
do Cục Quản lý phát thanh, truyền hình và thông tin điện tử cấp ngày 31-08-2011
Chịu trách nhiệm chính: Ông Hoàng Anh Thi - Chủ nhiệm VSC
Bản quyền thuộc VSC. Địa chỉ: 2/47 Phan Thúc Duyện, Phường 4, Quận Tân Bình, TP. Hồ Chí Minh, Việt Nam.
Điện thoại: (08) 38111467 – Website: vietstamp.net.vn – Email: vietstamp.net@gmail.com – Hotline: 0918 636 791
Vui lòng ghi rõ nguồn “Viet Stamp” khi phát hành lại thông tin từ diễn đàn này.
--------------------
Mã nguồn: vBulletin v3.8.3 & Copyright © 2024, Jelsoft Enterprises Ltd.
Diễn đàn Viet Stamp có giấy phép sử dụng từ Jelsoft Enterprises Ltd.