Nhân nghĩa, mấy ai đời nay!
*
QUÁN GẤM ĐẦU LÀNG
(Tác giả: Hoa Thiên Lý- Giao Tiên)
“QUÁN GẤM ĐẦU LÀNG” ấy, người đời ai nhớ chăng?
“QUÁN GẤM ĐẦU LÀNG” ấy, chuyện xưa rất xa xưa.
Tình ta ối a, đầu làng, nàng CHÂU LONG đã dựng quán.
Tình tang ối a, báo ơn, báo ơn thay cho chồng.
“QUÁN GẤM ĐẦU LÀNG” có nàng dệt tơ bán tơ.
“QUÁN GẤM ĐẦU LÀNG” có chàng ngồi bên áng thơ.
Tình tang ối a, một lòng dùi mài kinh sử, đèn sách.
Tình tang ôi á, vẻ vang bảng son đề tên.
Công ơn kia ví tợ trời cao, như biển sâu,
Đáp đền nào hơn câu tình yêu
ước hẹn ngày nao vinh quy- ngựa xe hồi loan,
đi trong tiếng chiêng, cờ xí,
Đưa nhau đến nơi quyền quý,
Kết mối duyên từ đấy.
“QUÁN GẤM ĐẦU LÀNG” sứ mạng nàng CHÂU đã xong.
“QUÁN GẤM ĐẦU LÀNG” thỏa nguyện chàng DƯƠNG LỄ mong.
Tình tang ối a, nàng về chờ tân quan đến diện kiến.
Tình tang ối á, ngẩn ngơ- ngẩn ngơ cho LƯU BÌNH.
“QUÁN GẤM ĐẦU LÀNG” kết chặt tình thâm- nghĩa sâu.
“QUÁN GẤM ĐẦU LÀNG” mối tình bằng hữu chi giao.
Tình tang ối a, tình rằng: Ngày xưa nhân nghĩa là thế.
Tình tang ối á, nghĩa nhân mấy ai đời nay.
(Lời được trích chính xác từ tờ nhạc xuất bản ngày 12-11-1974)