Mình thích đọc văn NNT từ hồi nào không bít. Giọng văn nhẹ nhàng, buồn buồn nhưng thật thà, chân chất... đậm chất Nam Bộ. Hồi mua cuốn "Cánh đồng bất tận", về đọc đi đọc lại không chán. Gần đây nhất là truyện vừa "Gió lẻ". Nhưng nói thật là không dám đọc NNT khi buồn, vì đọc thấy buồn thêm thế nào ý, dù nhiều truyện có kết hậu.
__________________
Hãy mỉm cười với bao chuyện đời
Hãy thật lòng nói xin cảm ơn
Hãy rộng lượng thứ tha lỗi lầm
Hãy cho niềm yêu thương....
Bài được Ốc_hp sửa đổi lần cuối vào ngày 27-01-2009, lúc 12:47
|