#11
|
||||
|
||||
MỘT MẢNH ĐỜI Ánh choá vụt vù trên dãy đen Dòng xe lui tới dưới khung đèn Thân khô lủi thủi trề vai quảy Há bận phồn hoa với vọng kèn... Như tấm xương đen rải ánh tàn Mảnh sầu lặn mất, biến thành cân Đầy bao nhanh nhé thôi không kịp Mấy đứa đằng sau hớt lại phần Vội vã bươi thùng, mắt đảo liên Như tìm nơi đó nỗi niềm riêng Đủ cơm hay chỉ phần lưng lửng Để giữa sáng mai cái bụng phiền Cuộc đời chẳng mệt trí mà lo Của cải rớt dài trời khéo cho Chỉ có vun đầy hay tóp tọp Trong bao vạn tuế dính tò tò Bến sống là đây, những bóng đời Tung hoành ngang dọc ít mồ hôi Trải hoài trên phố vài mươi mét Từng cụm, chỉ cần chẳng gớm hơi… Tôi thấy trong lòng nỗi xót đau Cũng nầy vóc vạc giống như nhau Một cây xanh mướt, thòng quả mộng Lại nhánh củi cùn, gãy lắc chao Ôi hỡi! Vì sao có cái nghề Không cần vốn liếng, chỉ cần đi Miễn sao lót dạ ngày qua bữa Dơ bẩn, hèn thân, chẳng bận gì. Tháng 7/2016 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) "Chiều nghiêng vạt nắng về phương Lang thang trong gió nghe buồn nhớ Ai" |
#12
|
||||
|
||||
VƯƠNG VẤN NỖI NIỀM XƯA Sóng nước, dòng sông buổi lớn ròng Vẫn lờ lặng lẽ sắc thanh trong Sương lam ẩn hiện, màu lan toả Dưới ánh vầng dương trải nắng hồng... Nơi đây một thuở mộng vườn sinh Cánh bướm sầu ai nức nở tình Đêm vắng hanh hao buồn nhỏ mộng Mơ màng vọng tưởng đoá hoa xinh Ngày tháng thân nầy cứ lượn chao Cành kia nơi ấy mãi bay vào Bao lần ngân tiếng tim khua động Mà thắm vô tình chẳng lắc dao Đêm sương mù mịt bầu cô tịch Dõi bóng thẫn thờ, nỗi nghẹn vơ Bỏ gánh đêm trăng mò suối ánh Vơi niềm ảm đạm, héo thu chờ Ngờ đâu lạc gió xé mây ngàn Quấn cánh lỡ làng rách toạc ngang Rụng rã tơi bời rơi nát xác Nghẹn ngào hồn bạc lịm mơ trăng… Vần thơ, ý nhạc bến xưa còn Dẫu tháng năm dài vẫn đượm hơn Tiếng nấc tận cùng ôm quạnh quẽ Gieo niềm rung cảm chuỗi hoàng hôn Giờ đây loáng thoáng khúc cung đàn Vượt vút thượng tầng cõi lộng vang Vương vấn hương xa, hồn dĩ ảnh Dạt dào, lãng đãng giấc mơ vàng. Tháng 7/2017 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) |
#13
|
||||
|
||||
MONG NGÀY CON HIỂU MẸ Nhìn con trong sáng, hồn nhiên quá Mà thấy nỗi niềm mẹ xót xa Dẫu đáy tâm hồn muôn vạn sóng Nhưng nào có thể trải lòng ra... Sợ trẻ buồn đau tối sẫm đời Lắc chao thuyền mộng hướng trùng khơi Để qua mấy độ bầu rung chuyển Cánh nhạn thênh thang rụng rã rời Bởi vậy âm thầm, cuốn lặng thinh Từng đêm quạnh quẽ ngắm trăng lên Nhưng trăng nhạt lắm sau ghềnh núi Nhỏ lệ sầu ai, mẹ tủi hờn Cuộc đời ảm đạm có gì vui Chỉ ánh tơ vàng của mẹ thôi Xem bướm nhởn nhơ đùa nắng sớm Lòng như chua xót với bồi hồi Nước lửa hai chiều xoay đối nghịch Tình thơ, ánh thép, sắc đôi nơi Mẹ cha khô hạn vùng sa mạc Sao có ngàn hoa nở mộng đời Ngậm đắng, nuốt cay chuỗi tháng ngày Hương xưa ngây ngất biến thành cây Chơ vơ tượng đá ngoài hoang đảo Buồn lắm con à! Con có hay Mẹ mong trái bóng của thời gian Cánh lộng vươn thăng tận chốn ngàn Trên cõi không trung nhìn vọng xuống Con hay, con hiểu cảnh mờ trăng... Tháng 7/2016 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) _________________________ "Chiều nghiêng vạt nắng về phương Lang thang trong gió nghe buồn nhớ Ai" |
#14
|
||||
|
||||
NỖI LÒNG CON NHÌN MẸ Mẹ ơi! Nhìn mẹ nét u hoài Ngày tối thâm trầm, vẻ đắng cay Sóng biếc nhạt nhòa, trôi lạc lõng Như còn mảnh xác, khuất hồn tây... Hằng đêm lạnh lẽo bên khung mờ Thơ thẩn mẹ ngồi thả ý mơ Bóng chiếc cô đơn chìm tịch vắng Cuốn mình đáy cốc, lệ chơ vơ Đàn cò đẩy nhẹ dưới canh tàn Cạnh mái rêu sầu, giọt nhỏ trăng Sắc ánh thu mờ trông lá rụng Võ vàng, thắt thẻo úa ngàn năm Con biết mẹ buồn, thật lắm buồn Đìu hiu hoang đảo nhịp hồi chuông Dư âm đưa vút về xa vợi Rồi loãng tan trôi giữa quạnh trường! Tâm sự riêng mình, mẹ đóng băng Nào ai chia sẻ dạ hoài trăng Chỉ màn ảnh bé khuya bầu bạn Vơi bớt nỗi lòng tủi héo hon Con đã lớn rồi, mẹ có hay Biết nghe, nhìn thấy cảnh tình ai Tim rung, cảm nhận niềm đau khổ Nghẹn ngắm thân thương vướng đoạn đoài Từ lâu thấu hiểu cảnh nhà ta Mẹ ở nơi nầy, bóng lặn xa Bởi kéo đàn ngân, treo ngược gió Làm sao vọng được tiếng hồn hoa Đừng khổ, đừng hờn nữa mẹ ơi Còn con bên cạnh suốt canh đời Dòng sông luôn chảy cùng năm tháng Vạn thắm, ngàn hương mãi tặng người. Tháng 7/2016 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) _________________________ "Chiều nghiêng vạt nắng về phương Lang thang trong gió nghe buồn nhớ Ai" |
#15
|
||||
|
||||
CẢM THU Thu cảm nên trời nắng dịu hanh Cho mây nhạt loãng giữa khung xanh Suy tư hằn dấu dần theo mộng Toả thắm hương lòng một lối quanh... Thu cảm nên gieo lắm nỗi lòng Cho hồn thương sống trải mênh mông Cho thơ, cho nhạc ngàn tâm sự Ngào ngạt men say ấm áp lòng Nếu bảo rằng thu chẳng có tình Thì sao vắng lặng lại rung rinh Con tim thao thức về xa vợi Ủ ấp yêu thương vạn nẻo tình Thu cảm, nhìn thu thấy cảm thu Cảm thu chan chát nỗi sầu ưu Để cơn gió nhẹ mang tơi tả Chuỗi lạnh bâng khuâng, ánh nhạt mờ Đơn điệu hồn thu giữa bóng tàn Nhìn từng lá rụng kéo miên man Để bầu trăng sáng sao buồn bã Bởi dưới trời thu ngập lá vàng Thu đến, thu đi, thu trở lại Nỗi niềm như đọng dưới tầng mây Mang bao ý sống vào nhân thế Để biến dương trần một cánh bay. Tháng 8/2016 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) "Chiều nghiêng vạt nắng về phương Lang thang trong gió nghe buồn nhớ Ai" |
#16
|
||||
|
||||
LẠNH TÀN Thôi nhé! Tình yêu xin trả lại Từ nay mây nhạt đã trôi bay Ta về bó mộng, hồn phôi lãng Hòa với trăng sương, giũ đọa đày... Đã chết ngày xưa, thành sóng giạt Thêm buồn, trăn trở để mà chi Trái lòng ngày cũ từng trao trọn Chiều vắng bây giờ đuổi ngựa phi Em ơi! Hình bóng xưa năm ấy Ánh mắt, nụ cười để ngất say Anh xoá từ nay không nhớ nữa Gói tình vạn thắm trả về ai Con tim có lẽ giờ chai cứng Nhịp đập ngân nga cũng đã dừng Duỗi bóng một lần đem đốt cháy Khói đen khen khét thả cung tầng Sẽ chẳng bao giờ còn mộng mị Lạc về thăm thẳm chốn xa xôi Có con đường nhỏ trong mơ ảo Nát biến từ nay suốt mộng đời Rồi đây thao thức dưới trăng mờ Vắng lặng tư bề, xả hết thơ Nhung nhớ thuở nào giờ chẳng nữa Khô khan, lặng tiếng, một chơ vơ Ảo ảnh ngày xưa sẽ biến Ma Khiến ta thấy sợ tránh xa ra Bởi mi giá buốt, vờn đau khổ Quả bóng âm u đá nguyệt tà. Tháng 7/2016 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) "Chiều nghiêng vạt nắng về phương Lang thang trong gió nghe buồn nhớ Ai" |
#17
|
||||
|
||||
GIÓ TRÁCH BẠN Nầy bạn! Hãy vươn vai đứng dậy Hút ta vào tận phổi người đi Và gồng gân đấm thẳng vào kia Chân chuyển hướng, tung ra một cước... Cho tan bao nỗi sầu da diết Kéo lại linh hồn của thuở xưa Lẫm liệt khí hùng hằn sỏi đá Khiến lòng ta cảm một chiều mưa Và đã theo người qua khắp nẻo Từ dòng sông vắng đến cheo leo Trời xa hiu hắt hòa đêm tịch Ôm ấp, ngân nga vạn sáo diều Thế mà tan vỡ mộng đầu yêu Trở lại hồn xưa dưới bóng chiều Biến cánh chim trời thành rũ rượi Tâm tình tan tác hóa rong rêu Sao cứ trầm mình trong cõi chết Để hồn tàn tạ lụy sầu ai Liệng hồn sĩ khí vào sông lạnh Buộc trói tâm hồn chuỗi đắng cay! Ta thấy nghẹn ngào như nối tiếc Một thời xa cũ khí hùng hưng Giờ theo lam khói trôi mù mịt Suối biếc u hoài, lệ nhỏ xuân Người đã bao lần thôi nhớ nữa Tìm quên dĩ vãng phủ mây khuya Vậy mà lòng cứ loanh quanh mộng Giọt rớt, sương buồn, mãi động đưa. Tháng 7/2016 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) _________________________ "Chiều nghiêng vạt nắng về phương Lang thang trong gió nghe buồn nhớ Ai" |
#18
|
||||
|
||||
LỜI VỚI GIÓ Hãy nói và hờn giận nữa đi Rồi ngươi biến chuyển thành cuồng nộ Phong ba, bão tố bặt văng ta Cho được ói ra ngàn nỗi nhớ... Bởi hết lòng yêu, lần gởi trọn Suốt đời vỡ mộng phải sầu tuôn Trái tim đỏ thắm khi trao tặng Đến bến, thuyền đi chỉ một đường Nào hay biển lớn, vần cơn sóng Nẻo vắng cuộc đời trắc trở thay Cả đám mây mờ giăng mịt lối Đêm tàn mờ nhạt, rã hồn ai Ta cũng bao lần vơi nỗi nhớ Tìm trăng soi bóng phả phôi phai Thế mà sao mãi hằng lưu luyến Buồn bã chiều nay trỗi nhịp hoài Có lẽ đêm tàn nên thấm lạnh Cây khô lần lượt vỏ tơi mềm Hay lòng xưa cũ thề son sắt Lạnh lẽo chiều thu héo rũ thêm... Gió ơi! Ngươi cứ rú gầm đi Tức tối năm xưa kết bạn vì Rực ánh oai phong hồn sĩ khí Giờ đây tàn tạ, lụy sầu bi Hãy để cho ta trọn một lần Thả lòng phẳng lặng tạ đêm đen Cho hồn được hưởng lần trăng sáng Cạn tận hôm nay trả lại đèn. Tháng 7/2016 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) "Chiều nghiêng vạt nắng về phương Lang thang trong gió nghe buồn nhớ Ai" |
#19
|
||||
|
||||
ÔNG MÓC BỌC Chân đen, mặt rám, đường rong ruổi Áo vá phong sương, phủ bụi đời Móc sắt tay cầm, vai quảy túi Đầu ngang, hối hả, mắt tìm bươi... Phận bạc tận nghèo nay đổ xuống Tấm thân hèn mọn thế thời buông Khung trời bó gọn nơi thùng nhỏ Mặc cõi nhân sinh, mặc tỏ tường Hai buổi mỗi ngày, ông kiếm sống Xác xơ, vàng võ dưới chiều đông Âm thầm lặng lẽ trong cô quạnh Nẻo vắng tâm tư chẳng sắc hồng Mắt nhão loé mừng khi vật có Mũ nầy, bịt nọ của trời cho Tay khều, tay lượm đưa vào túi Chốc chốc ngừng hơi tránh uế bò Rồi lại trên đường theo cát bụi Gầy gầy mét mét bước chân trôi Mặc cho nhộn nhịp, dòng nhân thế Một tấm thân ta lủi thủi đời Có bữa nặng nề vui chẳng thấy Chỉ nghe rạo rực lúc vung tay Đỏ nâu trắng xám rơi đầy đất Vạn thắng là đây, hớn hở nầy Rồi lại hôm nào chân trĩu nặng Hôm nay ế ẩm, nỗi băn khoăn Cơm, tiền đâu để nuôi thân mạt Bó gối hiu buồn, lạnh trở trăn... Ông ở nơi nào, gần hoặc xa Vợ con ông có, có căn nhà Hay niềm cô độc, ôm buồn tẻ Dưới dạ cầu cao cũng gọi là... Khúc ca bi thiết, đời vô nghĩa Quạnh quẻ, đủi đen ghịt lối về Giá buốt canh thâu sầu bóng chiếc Trần ai khắc khổ kéo lê thê... Tháng 7/2016 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) |
#20
|
||||
|
||||
LỜI CỦA GIÓ Đừng uống người ơi, đừng uống nữa Men nồng phôi lãng tạm mà thôi Tan rồi lại trở về bao nhớ Quằn quại tâm hồn, ngất tả tơi... Mấy ai vẹn sống giữa dòng đời Mãi ánh trăng vàng, mãi sáng soi Chẳng rã đêm tàn, vầng bóng nhạt Trả về cô tịch, nỗi chơi vơi Và có mây nào chẳng cánh bay Trôi về xa thẳm mịt mờ phai Từng cơn sóng gợn ngàn năm lộng Cũng một chiều thu tĩnh lặng hoài Hoa xuân rực rỡ dưới vầng đông Sắc thắm long lanh toả ánh hồng Thoáng độ thời gian không mấy chốc Rũ tàn, héo úa, rụng từng bông Lửa nào cháy mãi chẳng lần tàn Khúc nhạc êm đềm lại chẳng tan Ý sống, tâm tình ngàn biến đổi Trời xa luôn trải, phủ mây ngàn… Thôi hãy xoá sầu, trôi nỗi lụy Chung nầy nốc cạn hết rồi đi Đừng ngồi đó nữa, hồn quay mộng Chỉ nát cuộc đời với thống bi Mây ám sẽ qua, trời lại sáng Vầng đông trỗi dậy, ánh vàng mai Trăm hoa đua nở, còn khoe nụ Nối tiếp khung trời vạn sắc say. Tháng 8/2016 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) "Ba năm để lại lòng anh Niềm thương nỗi nhớ vô ngần em ơi!" |
|
|
Những Đề tài tương tự | ||||
Ðề Tài | Người Tạo Đề Tài | Trả Lời | Bài Mới Nhất | |
Tập Thơ Tuyển Lựa - Nhất Lang Nguyễn Thành Sáng (Thao Thức) | Nguyễn Thành Sáng | Thơ Nguyễn Thành Sáng | 1 | 05-09-2021 16:04 |
Tập Thơ Tuyển Lựa - Nhất Lang Nguyễn Thành Sáng (Thao Thức) | Nguyễn Thành Sáng | Thơ Nguyễn Thành Sáng | 1 | 05-09-2021 15:59 |
Tập Thơ Tuyển Lựa - Nhất Lang Nguyễn Thành Sáng (Thao Thức) | Nguyễn Thành Sáng | Thơ Nguyễn Thành Sáng | 1 | 05-09-2021 15:54 |
Tập Thơ Tuyển Lựa - Nhất Lang Nguyễn Thành Sáng (Thao Thức) | Nguyễn Thành Sáng | Thơ Nguyễn Thành Sáng | 1 | 05-09-2021 15:48 |
Mừng sinh nhật bác Nguyễn Hữu Đính | asahi | Chúc mừng Sinh nhật Bạn Tem | 17 | 23-12-2013 14:52 |